NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 159

rõ ràng thời gian nào cậu Bách gặp chú Điền Văn.
Thiều Mơ bỗng ôm chầm lấy mẹ, cô bé nói:
– Con mong sao đó là sự thật để mẹ sống quãng thời gian còn lại thật ý
nghĩa. Con biết vì sáo mẹ không thể đón nhận tình cảm của cậu Hoài Bách.
Hai mẹ con tưởng đã yên bình khi nghĩ đến những dự định sắp tới. Nào ngờ
bà Khánh lại xuất hiện cùng với Nhật Lan. Thiều Mơ vốn rất ghét Nhật
Lan, vừa thấy mặt hai người, Thiều Mơ đã khiếm nhã:
– Mợ định hạch sách mẹ cháu điều gì nữa đây?
Bà Khánh ra vẻ thoáng e ngại, bà hỏi:
– Tại sao cháu lại ăn nói lung tung như vậy?
– Lung tung à! Đó là sự thật đó. Mợ hãy nghĩ:
Đó là sự trả thù nhưng cậu Bách không phải là người xấu.
Nhật Lan vẫn đỏng đánh:
– Ông ấy là người thế nào, có phải cái ông bị thọt chân đó không?
Thiều Mơ cười nhạt rồi giận dỗi nói:
– Cậu ấy vốn đâu có bị như thế phải không mợ. Mợ biết rõ điều đó mà.
Nhật Lan sân si định lên tiếng, bà Khánh kéo tay con bé rồi nói với Hà Thơ
và Thiều Mơ:
– Tại sao cháu cứ nói với tôi cái giọng đó chứ, cô Thơ ... cô cũng nên dạy
đỗ con cái, ba rất giận đó.
Bà Hà Thơ nhẹ giọng nói:
– Thật ra con bé biết còn nhiều hơn cả tôi. Ba cái chuyện vớ vẩn, ai mà để
ý làm gì chỉ có bọn trẻ chúng quan tăm chẳng qua vì tình cờ. Chị cũng biết
... Hoài Bách là cậu của Dự Nguyên, giữa chúng tôi cũng có những tình
cảm bạn bè.
Thiều Mơ không vừa:
– Thật ra cậu Hoài Bách có rất nhiều tình cảm với mẹ cháu, cậu ấy là người
thật đặc biết. Đàn ông mà suốt mấy mươi năm ôm mối hận thù hận. Có lẽ
giờ đây cậu chĩ oán hận nên tình cảm nên tình cám cậu dành cho mẹ cháu.
Điều đó có gì xấu không? Mợ thử đặt trường hợp ngược lại để xem mình
rơi vào tình cánh như thế thì sao? Lớn rồi là gỗ đá sao? Nhưng mẹ cháu
không phải là hạng người như thế. Cậu Bách giờ đây là một người giàu có,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.