NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 28

sóng gió Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố ...
Ướt Mi vừa cười vừa kéo Dự Nguyên lên bờ, cô nói:
– Có phải anh là nhạc sĩ hay họa sĩ đang đi tìm cảm hứng ...
– Và em ... là nguồn cảm hứng có được không?
Ướt Mi giật mình khi nghe lời của anh chàng thật ngọt ngào.
– Anh đừng “xạo” với em nhé! ....Em không thích những lời thì thầm từ
sóng gió đâu?
– Bởi thế mới là em.
– Sao?
– Ướt ...Mi ...
Suýt chút nữa Dự Nguyên đã kêu cái tên Thiều Mơ của cô rồị. Được ...để
xem đến lúc nào thì em mới cho anh gọi cái tên đó.
– Anh thấy ở đây thế nào?
– Biển ở đây đẹp, êm đềm và dễ thương.
– Thật là "sáo ơi là sáo" ...
– Anh nói thật mà!
– Thôi đi anh ơi! .... "Đàn ông vẫn là đàn ông".
– Ơ! ...Cái cô bé này, chẳng lẽ "đàn ông không là đàn ông vậy là "đàn bà"
hay sao?
Ướt Mi cười vui vẻ:
– Đàn ông mà như đàn bà ... thật là đáng xấu hổ.
– Vậy sao em lại nói "đàn ông vẫn là đàn ông".
Vì quí ông thích khen nịnh ... đó là những điều vô cùng sáo rỗng và ai cũng
thế! – Nhưng phụ nữ thì lại quá là ưa thích những lời "hót đó mới khổ cánh
"mày râu" đôi khi phải nói những điều không thể.
– Ai biểu ... Ướt Mi bỗng dưng cao giọng.
Dự Nguyên cười và nắm tay cô kéo xuống.
– Sao em lại giận như vậy - anh nghĩ đôi khi những điều trái ngược đó làm
cho đối phương hài lòng. Như vậy đâu có tai hại gì.
– Sao lại không "tai hại" chứ! Ngộ nhận một điều không đúng với sự thật
khi biết ra đó là điều đau khổ, đáng hụt hẫng lắm ...
– Sao ta không nghĩ ngược lại có phải tốt hơn không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.