NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 29

– Em không biết vì ...
– Vì em chưa "bị" nghe những lời thật đẹp như vậy - nhưng em cũng đáng
được nghe lắm đó.
– Xin lỗi ...em không thích đâu.
– Nhưng có người thích nói thì sao?
– Mặc họ ....
– Vậy thì anh không nói điều đó ... à!
– Công việc làm của em thế nào.
– Việc làm à! bình thường thôi vì em làm nhân viên trong hội văn nghệ.
– Một việc làm thật đáng trân trọng.
Ướt Mi lắc đầu:
Ông của em bảo phải làm kinh tế, làm kinh tế mới tốt nhưng em lại làm
"nhà báo" thật ngược đời.
Đó cũng là sự phân công của xã hội ...Em thích làm công việc của em vì có
thể tiếp nhận những phức tạp của mọi thứ chung quanh ...Có điều là anh
biết không ở nhà em cũng vui lắm có ông, bà, cô, cậu, dì, nhưng với em
thật xa lạ ....
Hôm nào cho anh về gia đình của em thăm một chuyến nhé.
– Em không thể ...
Dự Nguyên và Ướt Mi có cả một buổi sáng thật vui, hai người cùng ăn
sáng rồi cùng tắm biển.. Dự Nguyên cảm thấy rất vui anh không muốn Ướt
Mi biết mình là bạn của Nhật Khiêm và đang ở đó từ những ngày qua nhất
là đêm giao thừa anh đã vui cùng gia đình có ông có bà và có tất cả mọi
người.
Khi ấy ông nhắc về Thiều Mơ và liên tục ngày nào anh cũng nghe nhắc đến
cô gái có cái tên Thiều Mơ ... Cái tên của một người con gái xa lạ nhưng cứ
như đã được khắc sâu trong lòng ... và như một cái duyên anh đã gặp cô bé
trong một hoàn cảnh thật lý thú ... nếu cô bé biết được hiện anh đang ở đó
hay là anh là Việt Kiều ... chắc chắn là mọi sự vui vẻ sẽ không như hiện tại
... vì thế Dự Nguyên cứ đắn đo mãi.
Như đã quen biết từ lúc nào, đối với Thiều Mơ, Dự Nguyên rất tôn trọng
những khoảnh khắc ngắn ngủi được vui vẻ bên Ướt Mi, buổi chiều Ướt Mi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.