NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 27

Biển buổi sáng thật đẹp và cũng êm đềm một chút, có lẽ ngày xuân - nhưng
cái không khí lặng lẽ một chút này mới khiến Dự Nguyên cảm thấy muốn
được trải lòng mình như ngàn ý thơ của "ông hoàng thơ tình yêu - Xuân
Diệu" Anh không xứng là biển xanh Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng Soi ánh nắng pha lê ...
Bờ đẹp đẽ cát vàng Thoai thoải hàng thông đứng Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng.
Anh xin làm sóng biếc Hôn mãi cát cát vàng em Hôn thật khẽ, thật êm Hôn
êm đềm mãi mãi.
Đã hôn rồi, hôn lại Cho đến mãi muôn đời Đến tan cả đất trời Anh mới thôi
dào dạt ...
Cũng có khi ào ạt.
Như nghiền nát bờ em.
Là lúc triều yêu mến Ngập bến của ngày đêm Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc Để hát mãi bên ghềnh Một tình chung không
hết.
Để những khi bọt tung trắng xóa Và gió về bay tỏa nơi nơi Như hôn mãi
ngàn năm không thỏa Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
Lại những con sóng, Ướt Mi vui sướng nhảy sóng, trông cô thật hồn nhiên
...
Sao em lại không muốn để mọi người biết em là Thiều Mơ ...
Bất chợt Ướt Mi bơi lại gần Dự Nguyên cô nói:
– Có phải anh đang nghĩ về sóng biển không?
Dự Nguyên cười:
– Đoán hay như thầy bói, bái phục cô bé đấy.
Dễ hiểu thôi vì chúng ta đang ở biển nên nghĩ về biển về ,sóng là đúng thôi
...
Ướt Mi không tài bói như thế đâu.
Nghe Ướt Mi nói, Dự Nguyên lại càng vang lên lời cạ. Chỉ có thuyền mới
hiểu Biển mênh mang dường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về
đâu Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày
không gặp nhau Lòng thuyên đau rạn vỡ Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.