NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 40

lại hôm tết nó xin phép ông để về quê. Lâu rồi về xứ biển hay về xóm chài,
xóm cá cũng vậy thôi. Chẳng lẽ Thiều Mơ lại muốn quay về nơi ấy.
Bà Hà Thơ gật đầu:
Thật la nó cũng có ý định đó.
– Hoang đường quá ở đây không sướng hơn ở xóm chài hay sao? Vả lại nó
đã rời xóm biển ,cũng đã lâu rồi chớ có phải mới đây đâu.
– Nhưng Thiều Mơ vẫn muốn về biển.
Nhật Lan mỉa mai:
– Thích "về nơi gió cát ấy à!
Bà Hà Thơ cảm thấy khó chịu trước những lời khiếm nhã" của Nhật Lan,
bà Hà Thơ không thích mỡ lời trần tình với một con bé như Nhật Lan - thật
là rong tuếch ... Cũng may Thiếu Mơ con gái bà là đứa có chiều sâu cũng
một hợ" kia mà! Thật ra Hà Thơ cũng chắng tha thiết khi đến trang trại này
nhưng vì tương lai ... vì ... cái tình của người cha mà thôi ... Nhưng bây giờ
sự vô nghĩa cử khiến cho bà chán ngán ... chắng lẽ xin quay về xóm biển
ngày xưa. Thiều Mơ rất tha thiết, tội nghiệp về đây con bé ít có bạn bè, lúc
nào cũng bị mọi người ghét bỏ.
Cũng may ông dã tiên đoán để mọi việc được như ý của ông.
Nhật Lan đứng đấy một lúc rồi lên giọng. Cô biết không Tết này có người
bạn Việt Kiều, bạn của anh Khiêm cừng ăn Tết vui lắm. Bà bảo:
"Người ta sống xa gia đình mà tình nghĩa vô cùng ..." Bà Hà Thơ hiểu rõ ý
đồ của Nhật Lan nhưng cũng không hỏi điều gì?
Cô bé dường như còn muốn nói thêm nhiều đlều nhưng lại thôi và bỏ ra về.
Khi Nhật Lan ra về, vừa khi ấy Thiều Mơ cũng về tới nhà, thấy mẹ ngồi
thừ, vẻ mặt không vui, Thiều Mơ lên tiếng:
– Có phải "nó" lại đến nói điều gì khiến cho mẹ buồn không.
Không có gì đâu con ... đừng quan tâm nhiều việc quá sẽ khổ đó con.
– Vậy mẹ có quan tâm gì đâu sao con thấy vô cùng khổ vậy? Mẹ ơi hay
mình rời khỏi trang trại này đi mẹ. Mình về biển quê mình đi. Những ngày
tết con ở đó rất vui, kiếm một ít vốn mẹ con mình về và sống ở khu Mũi Né
mẹ nhé!
– Mọi việc muộn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.