NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 45

Thiều Mơ cắt cớ:
– Khi nào là khi nào?
Khi nào Ướt Mi cho phép.
Gọi em là Thiều Mơ.
– Xin lỗi ...vì anh vẫn thích gọi là Ướt Mi, anh quen cô bé Ướt Mi ở biển
trước khi anh biết Thiều Mơ.
Thiều Mơ chợt hỏi:
– Sao anh biết em làm ở đây?
– Quên rồi sao cô bé. Không có ai nói anh cũng tìm ra được thôi một khi
người ta thích ...Thì đi đâu, làm gì cũng không ngại khó đâu.
– Có đúng không?
– ?
Chẳng mấy chốc Dự Nguyên và Thiều Mơ có mặt ở khu du lịch
"MaDaGui" một khu du lịch rừng thật tuyệt, thỉnh thoảng Thiều Mơ cũng
hay đến đây nhưng hôm nay là lần đầu cô đi cùng một anh chàng xa lạ ....
chẳng biết nên nói gì bây giờ.
Chưa tàn cuộc vui từ nơi này, Dự Nguyên đã đề nghị:
– Anh sẽ đi Đà Lạt ... em đi cùng anh nhé!
– Gia đình của anh ở Đà Lạt à!
– Ồ không!
– Vậy anh đi tham quan.
– Không có những người bà con ... anh tìm họ nhắn tin tức ... với lại ...
Lại bí mật nữa rồi.
– Anh không biết nói sao với em. Để khi nào thuận tiện.
– Sao mỗi lời của anh đều có vẻ bí mật hết vậy.
– Tại em “tưởng tượng” thế thôi.
Bộ anh nghĩ em phong phú" lắm hay sao? Không dám đâu. Em chỉ tài ...
Thiều Mơ cười khúc khích chớ không nói hết lời nhưng Dự Nguyên cũng
xen vào:
– Em chỉ tài "dùng quân mai phục, lấy ít địch nhiầu" có đúng không? Xem
ra "quân yếu thế cô" là ở em.
Thiều Mơ chăm chăm nhìn Dự Nguyên ra vẻ như anh chàng hiểu rất rõ về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.