NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 50

dễ thương - dễ thương như những đợt sóng nhỏ ùa vào khi biển chiều tuyệt
đẹp trên bờ bãi ở Mũi Né hôm nào. Còn Nhật Lan, cô bé thật sắc sảo ... anh
chưa bao giờ có suy nghĩ về Nhật Lan với một tình cảm lớn lao ngoài tình
cảm anh em ... còn một chút rung động thì chưa. Nhưng cái cảm giác này
anh lại cảm nhận khi gặp Ướt Mi, dù khi ấy anh chưa rõ Ướt Mi là Thiều
Mơ. Thật là kỳ lạ nhưng nếu ngay lúc này để cho Nhật Lan biết liệu ... dẫu
sao anh cũng phải rời nơi đây. Bằng mọi cách Dự Nguyên cũng sẽ liên lạc
với Thiều Mơ.
Anh Nguyên, anh biết Thiều Mơ khi nào sao em không hay Nhật Lan à,
Thiều Mơ cũng ở trong trang trại này chớ có phầi ờ đâu xa. Chẳng lẽ anh
không được quen biết với Thiều Mơ hay sao?
Nhật Lan trố mắt nhìn Dự Nguyên rồi lại nhè giọng:
– Nhưng em muốn biết anh gặp Thiều Mơ khi nào ... và có phải anh với
Thiều Mơ vừa đi đâu về hay không?
Dự Nguyên pha trò:
– Ê! Cô bé định tra vấn anh à? Anh đâu có tội đâu nè.
Thái độ của Dự Nguyên khiến cho Nhật Lan tức trong lòng. Dự Nguyên
còn trêu tức cô nữa.
Nhật Lan nghĩ đến những ngày sắp tới anh phải về Sài Gòn nhết định cô sẽ
bám anh đến cùng xem Thiều Mơ có được thời gian đó để cùng anh bên
nhau hay không ... chẳng thèm suy nghĩ nữa vì Thiều Mơ vẫn chỉ bám mãi
nơi đây. Vì giờ đây hai mẹ con chẳng thể đi đâu ...bởi vì họ cần bám vào
ông nội ...
Đừng hòng giành với Nhật Lan này ... chắc là nghe về anh chàng Việt Kiều
nên tìm cách "câu" anh chàng.
Thấy Dự Nguyên im lặng, Nhật Lan lên tiếng:
– Anh Khiêm -nói anh định về Sài Gòn sao?
Dự Nguyên gật đầu:
– Bao giờ?
– Vài hôm nữa.
– Em đi với anh nhé!
Dự Nguyên lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.