NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 52

– Lại gì nữa đây ...
Nhật Lan đứng lên, giọng quả quyết khi tay cô đã vòng vào cổ Dự Nguyên:
– Ngày mai anh và em đi ...
– Đi đâu?
– Đi Đà Lạt.
– Anh bận về trên ấy để tìm ông cậu ...tự dưng ông dời chỗ ở.
Nhật Lan vừa ngạc nhiên vừa vui sướng vì biết được Dự Nguyên sẽ đi Đà
Lạt. Vậy mà anh không nói với cô, có phải anh có ý đồ gì nên giấu cô.
Nhật Lan tựa sát vào Dự Nguyên. Giọng cô líu rít:
– Em có bạn ở Đả Lạt. Lên đó có bao xa nữa đâu, có gì em tìm giúp anh ...
anh cho em đi cùng nhé!
Dự Nguyên đặt tay lên vai Nhật Lan và nói:
– Nhật Lan. Em đừng như thế. Hãy cố gắng hoàn thành việc học.
– Học ... học ... Thì em vẫn học nhưng ... em đang nói với anh về chuyện đi
Đà Lạt kia mà. Anh không muốn em đi cùng anh, em cũng đi. Em có đứa
bạn ở đó.
Anh vội lắm vì còn vài việc phải làm nhưng ham tết về ngay những ngày
đâu năm nên cùng với anh Khiêm của em về đây chơi ...vài ngày nữa anh
xin phép từ giã mọi người. Nghe Dự Nguyên nói, Nhật Lan càng hoảng sợ
khí biết sắp chia tay với anh nhưng biết bao giở anh trở lại để gặp nhau.
Bỗng dưng cô lo sợ, cô ôm chầm lấy Dự Nguyên, Dự Nguyên gỡ tay cô bé
và khẽ nói:
– Nhật Lan, đừng như thế em còn nhỏ ...cứ xem như anh cũng là một người
bạn ... gặp rồi chia tay thế thôi.
– Em không thể. Em muốn ... đến với anh.
Dự Nguyên hoảng hồn trước lời nói của Nhật Lan, cô bé này có vẻ chạy
theo cuộc sống hiện đại, lối sống "yêu cuồng" đã len vào tâm hồn vô tư của
cô bé.

Thật đáng tiếc. Vậy mà cả nhà quá chiều chuộng càng làm cho cô bé tự
mãn" nhiều hơn. Dự Nguyên thoáng chút lo lắng vì ... công việc của anh ...
của cậu anh thì đúng hơn sẽ có liên quan đến công ty của ông Khánh. Cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.