NGƯỜI CON TRAI - Trang 145

“Ừ. Tên họ. Như tên tôi là Maria chẳng hạn.”

Martha nhìn về cô ta với ánh mắt nhẹ nhàng cảnh cáo. Cô gái còn trẻ và
mới vào làm cho họ. Cô ta học ngành khoa học xã hội, nhưng chưa có
nhiều kinh nghiệm thực tế. Kiểu kinh nghiệm giúp ta biết chính xác lằn
ranh vô hình giữa quan tâm nghề nghiệp và giao du với người trọ.

“Iversen,” anh nói.

“Vậy thì sẽ cho ra nhiều kết quả. Anh có biết cả tên không?”

“Cứ chỉ tôi cách tìm rồi tôi sẽ tự lo phần còn lại,” người thanh niên đáp.

“OK.” Maria bấm vài phím rồi trả điện thoại cho anh. “Cứ gõ tên họ vào
chỗ đấy.”

“Cảm ơn cô nhiều.”

Martha đã xong, có điều lông măng trên gáy vẫn còn, rồi cô nhớ ra mình đã
bắt gặp một lưỡi dao cạo cài ở cửa sổ trong phòng cô dọn ban nãy. Cô đã để
lưỡi dao cạo - chắc chắn dùng để cắt cocain mà hít - trên quầy bếp để sau
vứt nó vào thùng kim tiêm kế tiếp. Cô quẹt diêm và hơ lưỡi dao trên lửa vài
giây. Rồi cô rửa nó dưới vòi và cầm giữa ngón cái và ngón trỏ.

“Giờ anh phải ngồi thật yên đấy,” cô nói.

“Ừmmm,” anh chàng đang bận bấm phím điện thoại nói.

Cô rùng mình nhìn lưỡi dao thép lướt qua làn da mỏng sau gáy. Cô nhìn
lông măng cạo ra rơi xuống. Ý nghĩ bất chợt hiện ra: lằn ranh giữa chúng
thật mỏng manh. Sự sống và cái chết. Hạnh phúc với bi kịch. Cái quan
trọng và cái vô nghĩa. Cô làm xong và nhìn qua vai anh. Nhìn thấy tên anh
nhập vào, cái đuôi trắng của biểu tượng tìm kiếm xoay tròn.

“Xong rồi đấy,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.