NGƯỜI CON TRAI - Trang 41

Chẳng ai làm gì được. Dĩ nhiên là Sonny cũng không. Khi Johannes hỏi,
cậu ta còn không đoán được gần đúng có gì bất ổn; chàng trai phỏng đoán
là ở háng, lại còn huých huých tay, nháy nháy mắt. Còn vai ông đúng ra là
tự đỡ, không phải nhờ bàn tay dứt khoát là không hơn 370C của Sonny, mà
thực ra còn lạnh hơn nhiều. Nhưng cậu ta là một anh chàng tử tế, thực sự là
vậy, nên Johannes không muốn khiến cậu ta vỡ mộng về bàn tay chữa bệnh
của mình.

Vậy nên Johannes giữ riêng mình biết, cả căn bệnh lẫn sự phản bội. Nhưng
ông biết thời gian sắp hết. Rằng ông không thể mang theo bí mật này xuống
mồ.

Không đâu nếu như ông muốn yên nghỉ trong thanh thản hơn là trong nỗi
khiếp sợ phải sống dậy như xác sống, bị dòi bọ rúc rỉa và không thoát ra
được, phải chịu đọa đày muôn kiếp. Ông không có đức tin về chuyện ai sẽ
phải chịu tội đọa đày vĩnh viễn hay tại sao, nhưng trong đời mình ông đã
sai lầm về quá nhiều thứ.

“Quá nhiều thứ...” Johannes Halden lẩm bẩm một mình.

Đoạn ông bỏ giẻ lau qua một bên, bước lại xà lim của Sonny và gõ cửa.

Không nghe ơi hỡi. Ông lại gõ.

Chờ.

Rồi ông mở cửa ra.

Sonny ngồi đó, sợi cao su cột quanh cẳng tay bên dưới cùi chỏ, răng cắn
chặt đầu sợi dây. Cậu ta cầm ống tiêm ngay bên trên một sợi ven lồi lên.
Góc chỉ định ba mươi độ để tiêm được êm nhất.

Sonny điềm nhiên nhìn lên mỉm cười. “Gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.