NGƯỜI CON TRAI - Trang 526

Simon lại đảo mắt nhìn lên. Trên đường không có bãi đậu xe. Chưa có tiệm
nào mở cửa. Chỉ có những cánh cổng đóng dẫn vào sân sau. Hắn có thể đi
đâu được? Hãy nhìn từ một góc độ khác, Simon nghĩ. Bù lại những điểm
mù. Quan sát... ông nhìn đi hướng khác. Đồng tử ông phản ứng lại cái gì
đó. Một tia nắng lấp lánh hắt từ miếng kính nhỏ lay động. Hay kim loại.
Đồng thau.

“Đi,” Sonny nói. “Ta sẽ thử tìm lại trong nhà hàng, có lẽ hắn...”

“Không,” Simon nói thấp giọng. Một tay nắm cửa bằng đồng thau. Một
cánh cửa từ từ khép sau ta. Một nơi luôn mở.

“Tôi thấy hắn rồi.”

“Thật sao?”

“Cửa nhà thờ trên kia, cậu thấy không?”

Sonny nhìn chăm chăm. “Không.”

“Vẫn còn đóng. Hắn trong nhà thờ. Đi.”

Simon chạy. Ông đặt bàn chân này lên trước bàn chân kia rồi xuất phát. Đó
là một hành động đơn giản, ông đã làm từ ngày còn là cậu bé con. Ông cứ
chạy mãi, mỗi năm một nhanh hơn. Thế rồi, mỗi năm lại chậm đi một chút.
Đầu gối với hơi thở không còn phối hợp với nhau như ngày xưa. Simon
xoay xở theo kịp Sonny hai chục mét đầu, rồi chàng trai đi mất. Cậu ta đã
chạy trước Simon ít nhất cũng năm chục mét khi ông thấy cậu ta nhảy lên
tam cấp, mở toang cánh cửa nặng và biến mất vào trong.

Simon bước chậm lại. Chờ nghe tiếng súng nổ. Kiểu tành tạch, nghe như đồ
trẻ con khi nó đi xuyên qua một bức tường để đến tai ta. Không thấy.

Ông bước lên mấy bậc thềm. Kéo cánh cửa nặng mở ra và bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.