NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 42

CHƯƠNG 7

Đúng 10 giờ rưỡi thì chuông của máy điện thoại không có số trong danh

bạ kêu vang. Biết rằng chỉ riêng Della Street và Paul Drake, giám đốc hãng
Drake điều tra tư nhân là biết số máy này, Mason nói với người thư ký của
mình:

— Tôi tự trả lời thôi Della, - và ông nhấc máy lên nói, - A lô, Paul.
Tiếng của nhà thám tử nổi lên giống như tiếng nói của người phát thanh

đọc các con số thống kê:

— Ông quan tâm đến vụ Ted Balfour hả ông Perry, có một việc mới xảy

ra đấy.

— Trời ạ! Tại sao anh biết là tôi quan tâm, - Mason hỏi.
— Tôi biết là ông đã đi dự phiên tòa hôm qua. Có một điều khá lạ lùng

trong vụ này và nó có thể là một bước ngoặt.

— A! Anh cho tôi một điều gì cần suy nghĩ đấy?
— Đã biết được tên tuổi của nạn nhân.
— Và sao nữa? Có thể có những liên quan gì?
— Có một sự liên quan rất lớn. Người này mang tên là Jackson Eagan...

Ít nhất đó là cái tên người đã ghi ở khách sạn “Nghỉ ngơi tốt”. Jackson
Eagan cũng là tên người ấy dùng để dùng để thuê xe hơi trong cùng ngày.

— Tôi vẫn nghe anh nói đây.
— Những người cho nạn nhân thuê xe đã tìm được chiếc xe ấy trong 48

tiếng đồng hồ. Chiếc xe được để ở chỗ đậu xe phía trước cửa khách sạn
đúng với khoảng cách quy định. Những người của hãng cho thuê xe đã nghĩ
đơn giản rằng có lẽ đây là người khách ở hành tinh nào khác nên không
thèm đến báo cho họ như chuyện vẫn thường xảy ra. Vì có khoản tiền ký
quỹ là 50 đôla, họ bèn ghi vào sổ là tiền thuê xe trong 3 ngày và không nói
gì nữa. Cảnh sát cũng không biết tin về một người tên là Jackson Eagan đã
bị mất tích vì các nhân viên khách sạn chẳng ai lo đến chuyện đi báo, thật ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.