NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 204

Nhận thấy cô không lên tiếng trả lời, anh tiếp tục, đầy cay đắng, như lên

đồng:

“Anh không thể nói đấy là tình yêu mà anh sẽ phải dâng hiến... đấy

không phải là thứ tình cảm anh muốn. Phải là điều gì đấy bâng quơ vượt ra
khỏi tình cảm con người, gian truân hơn, hiếm hoi hơn bội phần.”

Im lặng, một lúc sau cô lên tiếng.
“Ý anh là anh không yêu em?”
Lòng cô quặn lại, bão bùng khi thốt ra câu hỏi ấy.
“Đúng thế, nếu em muốn nhìn nhận vấn đề theo cách ấy. Dấu có thể chưa

hẳn đã đúng. Dù sao đi nữa, anh không hề cảm nhận được tình yêu của
mình dành cho em. Không, anh không muốn. Bởi mọi chuyện phải hồi sau
mới rõ.”

“Tình yêu cũng phải chờ đến hồi sau mới rõ?” Cô hỏi, cảm nhận được

cơn tê cóng lan dần lên đầu môi.

“Đúng thế. Phải đến hồi cuối cùng, khi anh cảm thấy cô đơn cùng cực

nhất, đứng ngoài những ảnh hưởng của tình yêu. Sẽ chỉ còn mình anh bâng
quơ đúng nghĩa, ấy chính là lúc vượt ra khỏi giới hạn của tình yêu, vượt ra
khỏi giới hạn của mối quan hệ cảm xúc. Cả em cũng thế. Nhưng chúng ta
vẫn muốn lừa dối chính mình, rằng tình yêu là căn nguyên, là nguồn gốc, là
cội rễ. Không phải thế. Tình yêu chỉ là những nhánh cây. Cội rễ nằm ngoài
sự ảnh hưởng của tình yêu, một dạng cách ly cô lập không căn cứ, là anh cô
đơn, KHÔNG gặp gỡ, lẫn lộn vào ai và không bao giờ có thể.”

Cô nhìn anh bằng đôi mắt tròn xoe, chất chứa âu lo. Khuôn mặt anh

bừng sáng phản chiếu những ánh nhìn nghiêm nghị, đầy sốt sắng.

“Và ý của anh là anh vẫn không thể yêu em?” Cô hỏi, rung động.
“Đúng như vậy, nếu em muốn thế. Nhưng vẫn có kiếp sau, một thế giới

bên kia, nơi không có tình yêu.”

Cô không thể chịu đựng thêm được nữa. Nỗi xúc động trào lên trong cô.

Cô không thể chấp nhận điều ấy.

“Nhưng làm thế nào anh biết được... nếu anh chưa bao giờ THỰC SỰ

được yêu thương?” Cô hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.