NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 439

chén trà nóng hổi. Cuối cùng cô cũng đã học được cách giữ bình tĩnh và trở
thành một người hoàn hảo.

“Tất cả đều của chúng ta.” Cô nói với anh.
“Tất cả.” Anh đáp.
Cô thốt lên những tiếng đầy phấn khích.
“Em rất vui!” Cô reo lên, hào hứng.
“Anh cũng thế.” Anh nói. “Nhưng anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta

nhanh chóng gạt những trách nhiệm của mình sang một bên.”

“Trách nhiệm nào?” Cô hỏi, ngạc nhiên.
“Chúng ta phải từ bỏ công việc của mình, ngay lập tức.”
Khuôn mặt cô giãn ra, thấu hiểu.
“Tất nhiên rồi, “cô nói, “đúng thế.”
“Chúng ta phải ra ngoài.” Anh nói. “Chẳng để làm gì cả nhưng phải ra

ngoài, nhanh.”

Từ bên kia bàn, cô nhìn anh đầy nghi ngại.
“Nhưng ra ngoài, đi đâu?” Cô hỏi.
“Anh không biết,” anh đáp. “Chúng ta sẽ đi dạo một lát.”
Cô vẫn nhìn anh bằng ánh mắt giễu cợt.
“Em sẽ hạnh phúc khi được đi dạo quanh nhà máy.” Cô nói.
“Ở đấy quá gần những cảnh quan cũ kỹ,” anh nói. “Cứ lang thang một

chút đi.”

Giọng anh nhẹ nhàng, vô tư lự, thấm vào máu thịt cô như một niềm hoan

hỉ. Thế nhưng cô đang mơ màng về một thung lũng và những khu vườn
hoang đầy ắp hoa dại, thật thanh bình và dễ chịu. Cả niềm khát khao về
những cảnh tượng huy hoàng cũng dậy lên trong cô, những hình ảnh nguy
nga tráng lệ đậm chất quý tộc. Cảm giác băn khoăn suy đoán với cô dường
như là cả một sự vận động, tẻ nhạt và chán ngán.

“Chúng ta sẽ đi dạo ở đâu?” Cô hỏi.
“Anh không biết. Anh có cảm giác như thể mình vừa mới gặp em và

chúng ta chỉ mới bắt đầu cuộc hành trình... tới một nơi xa xôi nào đấy.”

“Nhưng chúng ta có thể đi đâu được?” Cô hỏi, vẻ lo âu. “Rốt cục, chỉ có

một thế giới và không có gì thuộc về nó lại đủ xa xôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.