NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 462

Cả những người thương bé bỏng của các chàng thợ mỏ nữa, cũng như cô,

bọn họ sẽ gục đầu trên vai các chàng trai, nhìn ra ngoài trời mịt mùng dưới
mái vòm tối tăm, hướng về khoảng không trước mặt, nơi le lói ánh đèn
vàng nhợt nhạt lúc ẩn lúc hiện dưới chân ngọn đồi không rõ hình hài phía
ngoài xa, hay sẽ dán mắt vào những hình thù mơ hồ của những tán cây cổ
thụ, hay đưa mắt nhìn về phía những ngôi nhà bằng gỗ là chỗ trú ngụ của
đám thợ mỏ đang lờ mờ ẩn hiện trong bóng tối, ở hướng ngược lại.

Vòng tay anh nhanh chóng siết chặt quanh người cô, có vẻ anh muốn kéo

cô gần hơn vào lòng mình, hơi ấm, cảm giác mềm mại, sức nặng yếu ớt của
cô, đang chảy tràn trên cơ thể cô, say đắm. Anh nhấc bổng cô, như muốn
rót thẳng cơ thể mềm mại của cô vào trong anh, như rót những dòng rượu
vang thơm lựng vào một cái cốc.

“Khoảnh khắc này quả vô giá.” Anh nói, giọng anh hào hứng, khác lạ.
Cô thấy thoải mái, cảm giác như đang tan chảy, rót thẳng vào trong anh,

như thể cô là những dòng chất lỏng quý giá, nồng ấm đang được rót thẳng
vào những mạch máu trong anh, như men say nồng đượm. Vòng tay cô
quấn quanh cổ anh, anh hôn cô, giữ cô lơ lửng trong vòng tay mình, hoàn
hảo. Cô yếu ớt tan chảy vào anh và anh như chiếc cốc khổng lồ mà chắc
chắn đang rộng miệng đón nhận những dòng vang tuôn chảy từ sinh khí cô
vào mình. Cô thả lỏng cơ thể, để mặc cho Gerald nâng mình trên đôi chân
của anh, tan chảy và tan chảy dưới những nụ hôn như mây như mưa của
anh, tan chảy và ngấm vào tận những thớ cơ, đốt xương trong anh, như thể
anh là khối sắt non tuổi đang được dòng sinh khí điện từ trong cô nạp đầy.

Cô vẫn chìm trong cảm giác mê mẩn, như bất tỉnh, tâm trí cô từ từ tan

biến, hồn vía cô lơ lửng tận đâu, mọi thứ trong cô như tan chảy và luễnh
loãng, cô nằm bất động trong vòng tay anh, ngủ yên trong anh như giấc ngủ
nhẹ nhàng ùa về khi nằm trên một tảng đá nhẵn thín, mát rượi. Cô có cảm
giác như mình đã lìa đời và chìm sâu trong anh và anh mới thật hoàn hảo.

Khi cô mở mắt, những đốm lửa yếu ớt từ ngoài xa nhảy múa trước mặt.

Với cô, thật kỳ lạ khi thế giới này vẫn tồn tại, ngạc nhiên làm sao khi cô
vẫn đứng dưới chân cầu, nép đầu vào ngực Gerald. Gerald, phải anh đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.