NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 53

Chị khẽ mấp máy môi nhưng không thốt nên một lời nào. Có lẽ chị đang

lẩm bẩm trong miệng cái tên không quen thuộc. Anh hiểu rằng chị lại giữ
kẽ. Anh tiếp tục nói một cách tự nhiên:

- Này chị, không hiểu có cách nào để gặp gỡ dân làng, như gõ vào cái

thùng dầu lửa hay một cái gì chẳng hạn.

Nhưng chị không trả lời. Chị lại rơi vào sự im lặng bị động nhanh tựa

một hòn đá chìm xuống dòng nước.

- Chị làm sao thế? Lạ thật? Tại sao chị không nói gì cả? - Anh lại sắp

mất bình tĩnh, nhưng anh cố nén không hét lên - Tôi không cần. Nếu có sự
ngộ nhận nào cũng chẳng sao! Kêu la nào có ích gì. Sự im lặng của chị là
điều tệ nhất. Học trò của tôi vẫn thường làm như vậy, nhưng tôi đã bảo
chúng: Điều hèn nhát nhất là im lặng và giả vờ nhận khuyết điểm về mình.
Nếu chị cần phải giải thích thì cứ nói toạc ngay ra.

- Nhưng... - Chị lưỡng lự nhìn xuống khuỷu tay, rồi nói bằng một giọng

chắc nịch - Em nghĩ là ông hiểu rồi.

- Tôi hiểu? - Anh ấp úng, không che giấu được xúc động.

- Vâng, chắc giờ thì ông hiểu ra rồi.

- Nhưng tôi không hiểu! - Anh gào lên - Làm thế nào mà tôi hiểu được.

Chị nói là tôi hiểu trong khi chị có giải thích cho tôi một lời nào đâu.

- Ông thấy đây, đối với một phụ nữ độc thân, cuộc sống ở đây thật là gay

go.

- Việc đó ảnh hưởng gì đến tôi?

- Có chứ ạ. Em sợ là em cư xử không phải với ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.