NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ NGƯỜI DÀN ÔNG CÓ CHIẾC LỒNG CHIM - Trang 33

SAY

Đ

êm muộn. Đường làng tối như hũ nút, vắng tanh, vắng ngắt. Loạng

choạng bước thấp, bước cao vì men rượu, nó cũng chả nhớ mình vừa chui
ra từ cái nhà nào. Khỉ thế, làng quê mà cứ như phố chỗ nào cũng giống chỗ
nào, rặt một thứ bê tông, trông phát ớn. Mà bây giờ nó cũng chả biết mình
cần về đâu. Bạn bè chó gì, đón mình về ăn cỗ, ăn chưa xong nó đã tống
mình ra khỏi cửa. Mẹ kiếp, cũng không có ai để hỏi đây là đâu.

Bụng óc ách toàn rượu. Khát khô cả cổ mà cóc có gì để uống. Nhìn

quanh quất chả có ma nào ngoài đôi gà đang tình tự dưới gốc chuối (có khi
chúng ôm nhau ngủ cũng nên) nó vạch quần đái ồ ồ ngay giữa đường. Mẹ
kiếp, sướng tỉnh cả người.

- Này, nhìn kìa, thằng kia vô duyên quá!

Nó giật mình rụt vội vòi vào tưới cả ra quần. Mẹ kiếp, ai thế nhi?

- Đằng ấy nhìn, cái ấy của nó thế nào?

- Chả bõ bèn gì, thua cái của mình.

- Vậy à?

Đêm hôm khuya khoắt, đứa nào rình mò nhỉ. Nhìn ngược ngó xuôi cũng

chẳng bói ra một cái bóng nào. Tiếng côn trùng như khoan vào tai. Mẹ kiếp,
cứ như có ma ấy. Đang định vạch vòi ra tiếp thì lại nghe:

- Nó nghe thấy chúng mình nói gì không nhỉ?

- Hình như có nghe, nếu không sao bỗng dưng đương sướng lại rụt vòi

vào?!

- Chả biết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.