NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 129

mắt Satterthwaite lúc này là một đứa trẻ, mãi là một đứa trẻ mộng mơ luôn
tin vào những câu chuyện cổ tích được kết thúc có hậu bằng phép thần tiên.
"Họ cưới nhau, sống hạnh phúc và cho ra đời một đang con". Ông dịu dàng
nói:
- Nếu chị đem lại hạnh phúc cho anh ấy, nghĩa là chị đã làm được một việc
tốt đấy.
Chị mở to mắt ngạc nhiên.
- Đến ông cũng nghĩ là tôi sẽ để anh ấy chết sao? Đứng với thời điểm tôi
tìm anh ấy sau bấy nhiêu năm sao? Tôi biết rất nhiều người mà bác sỹ nói
là đã hết hy vọng nhưng họ vẫn sống đến bây giờ. Anthony phải chết ư?
Không thể nào. Anh ấy không thể chết được.
Ông ngắm người phụ nữ đầy sức sống, xinh đẹp, gan dạ với một ý chí
không thể khuất phục. Ông cũng biết là nhiều bác sỹ chuẩn đoán không
đúng... Khả năng hồi sinh của con người thật lớn lao mà ta không thể biết
trước.
Vừa hài lòng, lại vừa bất cần chị hỏi lại:
- Ngay cả ông cũng nghĩ là tôi sẽ để anh ấy chết sao?
- Không - cuối cùng ông trả lời, giọng âu yếm - Ta không biết vì sao, con
gái ơi, nhưng ta không nghĩ thế...
Rảo bước trên lối đi trồng bách, Satterthwaite đến nơi ghế đá nhìn ra biển
và gặp người đàn ông mong đợi.
Ông Quinn đứng dậy đón ông. Ông ấy vẫn vậy: tóc nâu ưu tư, niềm nở mà
buồn bã.
- Ông đợi tôi phải không?
- Phải tôi đợi ông - Satterthwaite trả lời.
Họ ngồi xuống bên nhau trên ghế đá. Quinn nói:
- Trông diện mạo, chắc ông lại vừa đóng vai ông tiên tốt bụng.
- Ông cứ ra vẻ không biết gì.
- Ông luôn nghĩ là tốt biết tuốt - Quinn mỉm cười nói.
- Nếu ông không biết - Satterthwaite đáp lời - hôm kia ông làm gì ở đây?
- À thì...
- Phải rồi, cái đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.