NGƯỜI ĐÀN ÔNG BÍ ẨN - Trang 95

nơi tận cùng tôi đợi gặp ông.
Một nụ cười làm sáng bừng khuôn mặt ưu tư cố hữu của Quinn.
- Chẳng có gì đáng ngạc nhiên hết - Quinn nói - Giờ là mùa lễ hội
Carnaval, mà tôi lại hay đến đây vào dịp này.
- Thật à? Nói gì thì nói tôi rất vui được gặp lại ông. Ông có muốn vào
phòng khác ngồi không? Tôi thấy ở đây nóng quá.
- Ở ngoài sẽ thoáng hơn, ông bạndđồng ý không? Chúng ta sẽ đi dạo một
vòng trong vườn.
Hai người đang ông hít thở thật sâu làn không khí nhẹ nhõm mát mẻ.
- Thật là dễ chịu - Satterthwaite nói.
- Đúng thế. Bây giờ ta có thể nói chuyện thoải mái. Chắc chắn là ông có
nhiều chuyện để kể cho tôi.
- Phải rồi.
Satterthwaite vồn vã kể lại câu chuyện bức xúc của mình. Như mọi khi,
ông rất tự hào về năng khiếu kể chuyện của mình. Bà bá tước, chàng trai trẻ
Frankline, cô Elizabeth cố chấp. Ông Quinn mỉm cười khi Satterthwaite kết
thúc câu chuyện:
- Ông thực sự đã thay đổi kể từ khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên.
- Về mặt nào thế?
- Giờ đây ông đã dự phần vào những bi kịch của cuộc đời, ông muốn góp
thêm phần mình muốn đám nhận một vai trong vở kịch ấy, chứ không
muốn dửng dưng là một khán giả khó tính như trước nữa.
- Đúng vậy Satterthwaite thừa nhân - Nhưng tôi chỉ biết hành động, mà mọi
việc lại rất lung bung. Có lẽ...(ông ngập ngừng). Có thể ông sẽ đồng ý giúp
tôi?
- Nhất trí. Chúng ta sẽ xem có thể làm gì được.
Ông Satterthwaite thấy vững lòng.
Hôm sau, ông giới thiệu Franklin Rudge và Elizabeth Martin với ông bạn
Harley Quinn. Ông hài lòng khi thấy họ nói chuyện rất hợp nhau. Không ai
nhắc đến bà bá tước nhưng trong bữa ăn, ông nhận được tin rất đáng chú ý.
- Mirabelle sẽ đến Monte-Carlo tối nay - Ông nói với Quinn
- Mirabelle là cô diễn viên kịch mà dân Paris rất yên mến đó hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.