NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẾN TỪ BẮC KINH - Trang 491

35

Người phụ nữ đó tên là Hà, rất có thể là em gái của bà Hồng Quế.

Bà Birgitta Roslin lập tức nhận thấy sự giống nhau đến ngạc nhiên khi
lại gần người phụ nữ này: cùng dáng vẻ nghiêm túc, quý phái. Hà nói
tiếng Anh rất chuẩn khi giới thiệu về mình, hệt như bà Hồng Quế.

– Tôi có một tin cho bà, nếu như tôi không làm phiền bà, cô ta nói.
– Ngày làm việc của tôi đã hết.
– Tôi không hiểu một câu nào trong phiên xử, Hà nói, nhưng tôi để

ý thấy sự kính trọng dành cho bà.

– Trước đây ít tháng tôi cũng đã có mặt trong một phòng xử án ở

Trung Quốc. Ở đó cũng có một nữ thẩm phán ngồi ghế chủ tọa, và bà
ấy cũng nhận được sự kính trọng.

Birgitta Roslin hỏi Hà có muốn đến một tiệm cà phê hoặc một tiệm

ăn không. Nhưng Hà chỉ về khu công viên gần đấy, nơi có nhiều ghế
băng.

Hai người ngồi xuống. Một tốp mấy người già say rượu đang khật

khưỡng đi lại ở gần đó, Roslin đã thấy họ nhiều lần. Bà còn nhớ lờ mờ
đã có lần xử và kết án một người trong số họ, nhưng không nhớ vì sao.
Đó là những cư dân quen thuộc của công viên này. Những người say
rượu trong các công viên và những người làm vườn cô đơn cào lá rụng
trên các nghĩa trang là trụ cột của xã hội Thụy Điển. Thử tượng tượng
nếu không còn sự hiện diện của họ nữa, thì còn lại cái gì? Bà thường
hay suy nghĩ về điều này.

Trong đám người say xỉn có một người da đen. Ngay cả ở đây,

người ta lại thấy một xã hội đa văn hóa mới...

Birgitta mỉm cười.
– Mùa xuân đã đến, bà nói.
– Tôi đến đây để báo cho bà biết bà Hồng Quế đã chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.