NGƯỜI ĐÀN ÔNG LÝ TƯỞNG - Trang 140

đặt tên cho thị trấn của cô cách đường mòn khoảng nửa dặm, và cô sẽ phải
đi bộ một đoạn để vào đó. Một ngày nào khác vậy, cô nghĩ.

Thị trấn đã ở trong tầm mắt, và cái bảng chỉ dẫn đầu tiên cô thấy là cái

chỉ đường đến bệnh viện Winston Falls. Một cái rùng mình bất ngờ thoáng
qua. Ký ức về cái bệnh viện đó quá sống động. Sau khi Patterson bỏ mặc cô
sống chết, cô đã được đưa đến đây để cấp cứu rồi được vận chuyển bằng
máy bay tới một trung tâm chấn thương. Cách đây đã khá lâu rồi, nhưng
mỗi lần trở về nhà là cô lại nhớ tới điều đó. Hãy đặt nó sang một bên, cô tự
nói với mình.

Winston Falls là một thị trấn phương Nam điển hình. Những con đường

rộng rãi, nhiều cây xanh tươi mát. Cô ra khỏi đường Main Street, đi qua hai
tòa nhà, vượt qua trường trung học Scared Heart, và rẽ xuống Birch Street,
nơi ba mẹ cô sinh sống. Gần như tất cả các căn nhà ở khu phố cổ này đều có
cổng vòm rộng phía trước, và các cư dân thích ra ngoài hè vào những buổi
chiều muộn để đọc báo và uống các tách trà ngọt ngào của họ. Cô nhớ đã
từng ngồi trên các tấm gỗ sơn ngoài cổng vòm của căn nhà mình, chơi các
trò chơi board game (*) với các em.

(*:Board game là những trò chơi nhóm được chơi trên những chiếc bàn

bằng gỗ - ND)

Qua một khối nhà đã thấy căn nhà của mình. Ngôi nhà hai tầng này gần

đây đã được sơn lại màu vàng nhạt, cửa trước và các cửa chớp bây giờ là
màu đen. Mấy cái ghế mây màu đen được đặt ngoài hiên, và các ghế đệm
mới màu đỏ hợp với các chậu hoa phong lữ đỏ thắm đặt trên mỗi bậc hiên
rộng.

Cha cô hẳn đang nhìn ra cửa sổ bởi vì, ngay khi cô dừng lại ở đường xe

vào nhà, ông đã mở cửa trước và ra hiệu cho cô, hét lên, “Đậu xe phía sau
nhà để xe ấy, Ellie.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.