NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 102

-Con là con trai của Lê Ruông, nên không thể để con trai của con đã một
tuổi rưỡi mà không biết đi. Cha làm cách mạng được, thì con cũng làm
cách mạng được.
Chợ phiên làng Dầu năm ngày nhóm một lần. Phiên chợ nào người ta cũng
thấy anh Rác lẩn quẩn ở mấy hàng cá hàng tôm. Chị Rác hỏi, anh Rác
không nói. Ông Ruông không hỏi, nhưng ông biết chuyện gì sắp xảy ra.
Cho đến hôm thấy anh vác về nhà cùng lúc hai cây tre to, ông biết là ngọn
lửa cách mạng đã bùng lên trong trí não con trai ông.
-Con đã nhận tiền cọc rồi. Đan rổ nò cho mấy người buôn bán cá biển ở
chợ phiên làng mình.
Anh Rác thông báo với cha.
Ông Ruông liền tham gia ý kiến :
-Nếu như người khác đan rổ nò chạy chợ hai lần là hư, thì con phải đan sao
chạy chợ ba lần mới hư. Làm được thế, những người buôn bán cá ở những
chợ khác đều tìm đến mua rổ nò của con.
Anh Rác làm y như lời ông Ruông. Và hiệu quả cũng y như lời ông Ruông.
Vốn mua tre không đáng kể. Tiền thu được chủ yếu là công sức của anh.
Lập tức, ngọn lửa cách mạng từ anh Rác lan sang chị Rác, chị nói :
-Ở làng Hạ người ta mới mở lò nung gạch, đang cần công nhồi đất, làm
khoán, ăn theo sản phẩm. Nếu có người trông thằng Cỏ em, đi làm ở đấy,
kiếm cũng được khá tiền.

Anh Rác lập tức phân bổ lại lao động gia đình : Thằng Cỏ thôi việc coi bò,
ở nhà, chuyên lo việc trông coi thằng Cỏ em ( bấy giờ thì nó đã biết lừa cặp
bò cày ra gò Tháp ăn cỏ). Còn anh thì vừa đan rổ nò, vừa coi bò.

Mấy tháng sau, vào một buổi chiều hôm, chị Rác ở lò gạch về, áo quần lấm
lem đất, đói gần rã ruột mà cũng nở được nụ cười rất tươi khi thấy thằng Cỏ
em chạy ra đón.

Anh Rác nói :
-Bảo trước khi đi làm chiều phải ăn chút gì, không nghe, giờ đói đi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.