NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 104

Nguyễn Thanh Hiện

Người đánh cắp sự thật

TINH HOA CỦA MỘT DÒNG HỌ

Trong cuộc cách mạng kinh tế gia đình, anh Rác đã không phân việc cho
ông Ruông. Ai đời con lại đi sai bảo cha, nên anh xử sự thế là phải. Nhưng
thằng Cỏ hứng lên là bỏ em một mình, chạy chơi hàng xóm.Thành thử ông
Ruông mặc nhiên trở thành người chuyên giữ trẻ. Anh Rác muốn cho con
trai mình một trận đòn để nó biết là phải có làm mới có ăn. Nhưng ông
Ruông không cho đánh cháu, ông nói :
-Cuộc cách mạng nào cũng xảy những sự việc ngoài dự định. Với lại, cha
nói cho con nghe, không phải trời sinh thằng Cỏ để giữ em. Hồi bằng tuổi
nó, con cũng ham chơi như nó. Có điều này thì con phải biết : Ảnh hưởng
của cách mạng là khủng khiếp lắm. Đã ở vào nơi xảy ra cách mạng thì
không cách nào thoát khỏi ảnh hưởng của nó. Tỉ như khi làm cuộc cách
mạng kinh tế cho nhà mình, con đã loại cha ra ngoài. Nhưng giờ con thấy
đấy, guồng máy cách mạng do con tạo ra đã cuốn hút cha vào vị trí cũng
then chốt chẳng kém vị trí của con.

Quả tình ông Ruông bị cuốn hút vào việc trông coi thằng Cỏ em. Đúng hơn
là bị cuốn vào cái thế giới của đứa cháu đang bắt đầu học tiếng người (Thì
chẳng phải ông cũng đã bị cuốn vào thế giới của thằng Cỏ anh đấy sao)

Câu hỏi đầu tiên ông hỏi thằng Cỏ em :
-Cháu của ông tên là gì ?
-Cỏ.

Nó đáp. Lập tức ông hiểu ra đứa cháu nội thứ hai của ông đang thừa hưởng
thứ thành quả tinh thần vô cùng to lớn do ông để lại. Cháu ông đã gọi đúng
âm vang của cuộc cách mạng thi ca của ông. Cứ mỗi sáng, khi vợ chồng
anh Rác giao thằng Cỏ em cho ông để đi làm, thì câu đầu tiên ông hỏi nó :
Cháu của ông tên gì? Và âm vang cuộc cách mạng ấy lại vang lên : Cỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.