lớn vậy, nên lời Chúa nói ra gọi là phán
-Cháu hiểu ra rồi. Bữa hôm nay mặt trời chảy máu là cũng do Chúa phán.
Ông Ruông bảo không phải thế. Tất cả là tại tòa án của Chúa. Ông lại phải
giảng cho thằng Cu Cỏ nghe toà án của Chúa là do những người trên trần
gian lập ra để kết tội những kẻ làm trái ý Chúa. Ông thầy tu người Ba Lan
có tên Copernic ấy sợ bị kết tội, không dám công bố phát minh của mình.
Nhưng gần một trăm năm sau, có một ông khác tên là Galilé đã công bố
cho nhân loại biết chuyện quả đất tự xoay tròn một vòng trong một ngày, và
đi giáp một vòng quanh mặt trời trong một năm. Toà án của Chúa liền đem
ông Galilé ra xử. Sợ bị chém, ông phải rút lại tuyên bố kia trước mặt các
quan tòa. Nhưng vừa ra khỏi tòa ông đã nói với mọi người dù gì thì quả đất
vẫn quay
-Thế là mấy ông quan tòa tức mình đem ông ta ra chém ?
Thằng Cu Cỏ có vẻ sốt ruột.
Ông Ruông nói không phải
Thằng Cu Cỏ tỏ ra nghi ngờ :
: -Hay là ông dấu cháu ?
-Ông chẳng dấu cháu điều chi. Ông Galilé không hề bị chém. Nhưng mặt
trời thì cứ thấy buồn cười. Vì rõ ràng là nó không quay quanh trát đất, mà
người ta cứ bảo là nó đang làm chuyện ấy. Mỗi lần nghĩ chuyện ấy, nó lại
cười đến chảy nước mắt
-Cười mà chảy nước mắt sao ?
-Phải. Nước mắt của mặt trời là máu. Như sáng nay đây, ông cháu ta đang
nhìn thấy máu của mặt trời
-Mà sao ông biết chuyện ấy?
Thằng Cỏ có vẻ sợ hãi trước những hiểu biết của ông mình. Còn ông
Ruông thì rất vui, vì câu chuyện kể của ông coi như đã thuyết phục được
cháu, ông bảo :
-Là do mặt trời đã nói cho ông biết.
-Mặt trời nói với ông ? Mà nói hồi nào ?
-Là vào lúc ông nghĩ về nó
Vì không đủ lời lẽ để diễn sự khâm phục trước người ông có vẻ khác