NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 50

-Sắp nhìn thấy rồi. Đừng hỏi
Ông Rường quần ra nhà sau, nói riêng với vợ chồng anh Rác :
-Coi chừng cha lũ bay sắp lâm bệnh đó. Theo tao, không chừng là bệnh
lọan sách cũng nên.
Vợ chồng anh Rác rất lo.
Nhưng thằng cu Cỏ thì cứ theo nài nĩ ông nó :
-Ông dẹp hết sách đi, kể chuyện sứ nhà trời với con rắn lừa đảo cho cháu
nghe thôi.
-Ừ, rồi ông sẽ kể.
Phải khất với cháu, vì ông đang bị cuốn hút vào cuộc chiến giữa hai vương
quốc Ăng Co và Chăm Pa
Kinh đô Vijaya năm 1176.
Quốc vương Indravarman III hỏi người tạc tượng:
-Ta lên ngôi đến nay đã mười năm, ngót mười năm người vẫn chưa làm
xong tượng thần vũ nữ là cớ làm sao?
Người tạc tượng đăm nhìn về ngọn tháp phía nam kinh thành :
-Thưa đức vua, sở dĩ phải phá đi làm lại như thế vì mỗi lần khắc xong lại
thấy hình dạng thần nữ apsaras chưa hiện lên đầy đủ trong bản khắc.
-Ngươi dựa vào đâu để nói thế?
-Thưa, dựa vào trái tim hèn mọn của kẻ tiện dân này.
Mười năm thầm yêu người vũ nữ nô lệ trong đám vũ nữ chốn cung đình
Vijaya, người tạc tượng cố thể hiện trong bản khắc của mình một nụ cười
huyền diệu mà lạnh lẽo u buồn. Mười năm để tạc một nụ cười của người
con gái mình yêu. Và chàng đã làm được. Và cũng chỉ có mỗi mình nàng là
nhận ra điều ấy
-Hãy nói ra lời chàng dấu kín với em tự bấy nay.
Nàng quì xuốn g chân chàng, nói.
Người tạc tượng cũng quì, ôm lấy vũ nữ :
-Em là thần nữ apsaras của ta, mãi mãi là của riêng ta
Kinh thành không phải xôn xao vì cuộc tình của hai người, mà vì thần vũ
nữ apsaras trẻ trung lộng lẫy đang hiện lên nơi tường thành kinh đô Vijaya.
-Chính bàn tay ngươi đã tạo cho vương quốc ta nét kiều diễm của trần gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.