NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 58

tiếp tục đi hái cỏ mồng gà mới. Có đứa thua thì buồn đến bỏ cơm nước. Có
đứa thua thì về nhà thuật cho cha mẹ nghe cảnh bại trận của mình với thái
độ căm thù, đôi khi sự căm thù này còn truyền sang cho các bậc cha mẹ. Ta
là một trong những đứa nếm mùi thất bại. Trong mùa chọi gà cỏ năm ấy ta
luôn bại trận. Và đã đem nỗi căm thù không đội trời chung với đám trẻ
trong làng ra nói với anh Hai Bò. Mày phải nghe cho kỹ đây. Hãy kẹp cho
thật chặt con gà cỏ vào giữa ngón trỏ và ngón giữa. Đánh một cái là rút lui
ngay. Nói rõ hơn, tiến một và lùi một. Tiến với lùi là liên nhau, không ngớt,
và phải nhanh như chớp mắt. Không phải con gà cỏ ra trận. Mà là hai ngón
tay của mày ra trận. Anh Hai Bò tóm lược chiến thuật chiến lược cho ta
nghe. Mấy ngày sau thì anh lên sốt phát ban, và mất. Ta bỏ ra một năm để
luyện hai ngón tay ra trận. Mùa chọi gà cỏ tiếp sau đấy ta đánh gục toàn bộ
đám trẻ trong làng. Mấy trận đầu là ta làm tướng thống lĩnh đám quân cỏ
của mình để lập những chiến công vang dội. Nhưng sau đấy thì bọn chúng
bảo ta là vô địch, thôi, không cần tham chiến nữa, mà làm trọng tài cho
chúng đánh nhau từng cặp một. Ta bảo là mình không hơi sức đâu để làm
chuyện ấy. Tao làm vua. Còn lũ bay chia ra năm bảy phe, mỗi phe có một
đứa làm tướng để chỉ huy đánh nhau. Vua nói phe này thắng là thắng, nói
thua là thua. Ta nói. Tất cả bọn chúng cùng ứng lên : Hoan hô anh Ba
Ruộng ( lúc ấy ta còn mang tên Ruộng). Hoan hô vua cỏ (vua chọi gà cỏ
được chúng gọi tắt là vua cỏ) Như thế là ta cho hai phe một đánh nhau,
tướng đánh với tướng, quân đánh với quân. Nhưng sau một chặp, khi đã nổi
máu hăng, chúng đánh nhau loạn xạ. Đám gà cỏ rơi loạn xạ. Chẳng đứa nào
trong phe biết phe mình thắng hay thua. Nhưng đã có ta là vua. Khi vua hô
phe này thắng, phe kia thua, thì lập tức bọn thắng xông vào bắt bọn thua
làm ngựa cho chúng cỡi dạo chơi trên chiến địa. Đó là luật. Suốt mùa chọi
cỏ ấy ta kiêu hãnh ngắm nhìn nỗi thống khổ của lũ bại trận. Mười bảy tuổi
ta hiên ngang bước vô lĩnh vực tình cảm gái trai.Và vẫn giữ nguyên niềm
kiêu hãnh trước nỗi thống khổ của lũ con gái choai choai trong làng đương
tuổi dậy thì. Bọn chúng có âm thầm đeo đuổi ta không, ta chẳng cần bíết.
Nhưng ta thì vô cùng thích thú khi nghĩ rằng bọn chúng đang khổ đau, vì ta
chẳng chịu mở lời với bất cứ đứa con gái nào. Thật khó kể ra hết những sản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.