NGƯỜI ĐÁNH CẮP SỰ THẬT - Trang 93

năm khác vẫn không thấy ba đứa con trai trở về. Mà quan huyện lệnh lại về
làng tuyển lính nữa.
-Tổ quốc đang lâm nguy, các trai tráng trong làng hãy đầu quân giúp vua.
Lời quan huyện lệnh rất thiết tha.
Ta hỏi :
-Lâm nguy là do nới rộng tổ quốc không được có phải không?
Quan huyện lệnh đáp :
-Vua phương bắc đã xua quân chiếm nước Âu Lạc, và đang xâm lấn tổ
quốc ta
Lần này thì đích thân ta hối vợ ta may hai bộ áo quần vải cát bối cho hai
đứa con trai cuối cùng của ta đăng lính. Lũ nó có chết thì chết cho vua
mình, còn hơn là để cho vua phương bắc tới bắt đi.
Cũng may bấy giờ vợ ta bảo là đã mang thai. Ta liền quyết định giết một
con heo để cúng. Ta tính, chỉ tốn một con heo mà được cả hai việc. Một là
để tạ ơn trên trước đã trợ giúp cho vợ ta có chửa. Hai là để cầu trên trước
phù hộ cho năm thằng con trai ta ở chốn trận mạc.
Mười tám năm sau thì thằng con trai út của ta, thằng Năm Mươi Chín, được
mười tám tuổi, còn lũ anh nó thì đứa nào cũng đã yên bề nơi chín suối.
Quan huyện lệnh lại về làng tuyển lính.
Ta hỏi :
-Nghe nói đã đuổi được quân phương bắc từ lâu, sao còn tuyển lính ?
Quan huyện lệnh nói :
-Lần này vua quyết sóng mái với vua phương bắc một phen để nới rộng tổ
quốc ta ra phía ấy, nên phải cần nhiều binh lính.
Đến lúc ấy ta mới thấy thắc mắc ở trong lòng : Việc nới rộng thêm là do tổ
quốc muốn hay do vua muốn ?
Nhưng dù gì thì ta cũng không thể cưỡng được lệnh vua. Nên đã đem thằng
Năm Mươi Chín giao cho quan huyện lệnh.
Quan huyện lệnh nạt :
-Nhà ngươi muốn đùa dỡn với vua ư?
Do là không còn đủ sức để đẻ mà vợ chồng ta lại rán đẻ, nên thằng Năm
Mưoi Chín đã mười tám tuổi mà cứ như đứa mới lên bảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.