NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 299

Đi vào văn phòng, L vừa cúp điện thoại. Mạnh Phương Ngôn đi thẳng

tới trước bàn làm việc, cầm một miếng chocolate, bóc ra, bỏ vào miệng rồi
mỉm cười nhìn L như đùa: “Cô bé nhà anh bây giờ cũng đã tới tuổi như hoa
như ngọc rồi, anh không sợ con bé bị mấy thằng nhóc người đầy hormone
nam cướp mất sao?”.

L xoa cằm: “Để tôi biết được thằng lỏi nào có ý đồ với con bé, ngày

tháng sau này của nó sẽ không dễ chịu đâu”.

Anh lắc đầu: “Khi nào anh về thăm nó?”.

“Lát nữa tôi về.” Gương mặt L bỗng lộ ra một nụ cười hiếm gặp: “Nó

nói nó vừa làm vài món ăn, đã ở nhà đợi tôi rồi. Hôm nay tôi tan ca sớm,
chắc mọi người cũng không trách đâu nhỉ, cậu bảo có đúng không?”.

“Lát nữa ra ngoài nhớ nói với tất cả mọi người, hôm nay mọi người đều

được nghỉ sớm.”

Anh gật đầu, ánh mắt lướt qua chiếc khung ảnh trên bàn làm việc của L.

Trên ảnh có ba người, là L, vợ anh ấy và cô con gái khi vừa tròn một tuần
tuổi.

Vợ của L, vào năm cô con gái ba tuổi, đã bị tổ chức khủng bố bắt làm

con tin để uy hiếp L. Khi L tới kịp, cô ấy đã bị phần tử khủng bố bắn chết.

Anh từng nghe những điệp viên đi theo L nhiều năm kể lại, từ ngày ấy

trở đi, L không bao giờ cười nữa.

Cũng để bảo vệ con gái, bắt đầu từ đó, L đổi tên họ cho cô bé, thậm chí

đổi hết cả thân phận và bối cảnh, giao cô bé cho một người bạn đáng tin cậy
nuôi dưỡng.

Mỗi năm anh ấy và con gái chỉ gặp nhau một lần, vào đúng ngày Giáng

sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.