NGƯỜI ĐẾN TỪ BÓNG TỐI - Trang 357

Hai người cùng sánh đôi đi ra cửa bệnh viện. Chúc Tịnh đứng yên bên

đường nhìn ngọn núi phía xa. Anh dừng bước bên cạnh cô.

Cả hai đều im lặng.

“Tôi kể cho anh nghe một câu chuyện nhé.”

Rất lâu sau, cô cất tiếng khàn khàn trước: “Trước đây, có thể nói cả ngày

tôi sống trong những cảm xúc tiêu cực, chưa bao giờ dám nhìn thẳng vào
mình. Tôi nhát gan, sợ sệt nhưng lại tự cho rằng mình đã vũ trang đầy đủ,
kiên cường vô cùng”.

“Sự thay đổi của người ta rất nhiều lúc đều bắt nguồn từ một người đặc

biệt. Tôi cũng gặp một người như vậy. Anh ấy bước vào cuộc đời tôi, dễ
dàng thay đổi tôi.”

“Trước anh ấy, tôi chỉ từng gặp một người đàn ông. Coi như tôi đã từng

yêu hắn, nhưng sau đó hắn phản bội tôi, lấy em gái cùng cha khác mẹ của
tôi. Tôi vốn không cam tâm, còn định ngọc nát đá tan, chính anh ấy đã giải
thoát cho tôi.”

“Từ nhỏ tôi đã đánh mất tình yêu thương của người thân, từng căm hận

bố tôi hơn mười năm trời, từng giây từng phút đều muốn khiến bố tôi khó
xử. Sau đó, bố tôi mất, chính anh ấy đã giúp tôi buông tha cho bản thân
mình, cũng giúp tôi tha thứ cho bố tôi.”

“Anh ấy mang tới cho tôi những điều chưa có ai từng mang tới, bao gồm

cả người đàn ông trước kia.”

“Thật ra, ban đầu tôi đã biết anh ấy là một người sống trong bóng tối,

nhưng không hiểu vì sao, tôi luôn nhìn thấy ánh sáng từ anh ấy.”

“Nhưng tôi biết, anh ấy rồi sẽ có một ngày rời xa tôi. Tôi cũng biết, tôi

phải rời xa anh ấy, đi tìm kiếm một người gọi là ‘ổn định’ hơn, vì giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.