NGƯỜI ĐẸP NGỦ MÊ - Trang 79

rinh trong gió. Ðàn bướm bây giờ đông đến nỗi trông như một cánh đồng
hoa trắng. Tuy nhiên, những cây phong trong vườn ngôi nhà đã rụng hết lá,
dĩ nhiên lúc nào cũng còn vài lá úa héo chưa chịu lìa cành; và đêm nay lại
gặp mưa tuyết.

Eguchi đã quên hẳn cái lạnh lẽo của cơn mưa tuyết đang rơi bên ngoài. Có
phải bộ ngực to đầy, trắng nuột của cô gái mở rộng bên cạnh ông đã mang
lại hình ảnh vũ khúc của đàn bướm trắng? Có phải nàng có cái gì đó đủ sức
kìm hãm những cơn ham muốn đồi bại nổi lên trong lòng ông? Eguchi mở
mắt. Ngắm đôi núm vú nhỏ, hồng. Biểu tượng của lòng tốt, ông cảm nhận
như thế. Áp má mình lên đó. Hơi ấm có vẻ truyền vào dưới mí mắt. Bỗng
dưng Eguchi nổi hứng muốn để lại dấu vết trên thân thể nàng. Ông mà vi
phạm những cấm kỵ của ngôi nhà thì chắc nàng sẽ đau khổ lắm khi thức
dậy. Ông vạch trên ngực nàng vài dấu vết hằn đỏ màu máu và thấy cả người
run rẩy.

“Cô sẽ bị cảm đấy.” Ông kéo chăn lên ngực nàng. Rồi uống luôn hai viên
thuốc ngủ bên gối. “Nặng cân lắm đấy, nhất là phần dưới!” ông lẩm bẩm,
đưa tay xuống kéo người nàng vào sát mình.

Sáng hôm sau, ông già Eguchi bị mụ đàn bà gọi dậy đến hai lần. Mụ gõ nhẹ
cửa lần thứ nhất.

“Thưa ông, chín giờ sáng rồi đó.”

“Tôi dậy đây. Chắc ở phòng ngoài lạnh lắm.”

“Tôi đã đốt lò sưởi lâu rồi.”

“Mưa tuyết thế nào rồi?”

“Tạnh rồi. Nhưng trời đục lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.