NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 126

đỏ đập vào mắt. Khuôn mặt của đứa bé, khuôn mặt nhỏ bé của nó đỏ lòm
giống như mặt quỷ đang nhăn nhở.
Mảng sáng màu đỏ khiến cô sụp đổ hoàn toàn, Thẩm Thiếp thét lên một
tiếng rồi ngã nhào xuống đất. Cô vẫn chưa hoàn toàn bất tỉnh, nhưng dường
như đã mất hết ý thức. Lúc cô nhìn thấy mảnh sáng màu đỏ ở trong nôi, cô
có cảm giác trời rung đất chuyển rồi vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Cô
không nhớ mình ngã xuống thế nào và ai là người lâng cô dậy nữa. Vẳng
bên tai cô là tiếng khóc của con gái, tiếng khóc cứ từng hồi từng hồi dội
vào màng nhĩ cô khiến tim gan cô đau nhói. Cô la lên thất tahnh:
- Con ơi! Con gái của mẹ!
Tiếng gào thét xuất phát tự đáy lòng khiến cô đã phải dùng hết năng
lượng còn lại trong cơ thể mình. Cô cảm thấy hoá mắt chóng mặt rồi lịm đi.
Cuối cùng thì Thẩm Thiếp cũng dần tỉnh lại, Phương Trình đang bế cô.
Trước mặt cô là khuôn mặt lo lắng của bà Châu Thanh Á. Tiếng khóc!
Tiếng khóc của con cô vẫn văng vẳng bên tai, tiếng khóc đó vọng từ trong
lòng mẹ cô. Mẹ cô đang bế con bé.
Trong giây lát cơ thể Thẩm Thiếp lại hội tụ đủ năng lượng khiến cô bật
dậy. Bỗng cô kinh hãi lùi về phía sau, khuôn mặt của con cô. Khuôn mặt đỏ
lòm như mặt quỷ lại xuất hiện. Cô muốn chốn khỏi cái thế giới như cơn ác
mộng này, chốn khỏi cái thế giới đã khiến cô vô cùng sợ hãi này.
Cô va vào tường rồi run bắn lên. Phương Trình lao tới ôm lấy vai cô hỏi
han:
- Tiểu Thiếp à, em làm sao thế? Em tỉnh lại chưa?
Thẩm Thiếp giơ tay về phía mẹ, miệng lắp bắp:
- Yêu quái tới rồi! Yêu quái tới rồi!
Phương Trình nhíu mày, anh suy nghĩ một lát rồi đặt Thẩm Thiếp
xuống, sau đó bế con gái đang gào khóc thảm thiét từ tay bà Châu Thanh Á
rồi đưa tới chỗ Thẩm Thiếp.
- Đừng có tới đây! Đừng tới đây nữa!
Thẩm Thiếp trườn người về phía tường, mồ hôi ướt đẫm, khuôn mặt tái
xanh.
- Tiểu Thiếp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.