NGƯỜI ĐẸP TRẢ THÙ - Trang 147

không xa thì anh lại cảm thấy sôi máu, anh không để ý tới Triển Nhan nữa
mà giận dữ lao về phía Diêu Thiên Bình như con sư tử đang tức giận.
Diêu Thiên Bình lặng lẽ như con bù nhìn mặc cho Thẩm Lực túm lấy
mình. Thẩm Lực không dùng sức đẩy mà Diêu Thiên Bình đã ngã ra đằng
sau.
Thẩm Lực nhảy lại, anh nắm chặt lấy vai của Diêu Thiên Bình rồi
giận giữ la lên:
- Mày đã giết cô ấy, chính mày đã giết cô ấy.
Khuôn mặt Thẩm Lực biến dạng do quá tức giận và đau đớn. Diêu
Thiên Bình kinh hãi khi nhìn thấy mặt của Thẩm Lực nhưng anh ta vẫn
thừa nhận:
- Đúng vậy! Chính tôi đã giết cô ấy!
Thẩm Lực bắt đầu gầm lên:
- Mày đã giết chết Tần Nhược Yên! Chính mày, chính mày đã giết chết Tần
Nhược Yên!
Diêu Thiên Bình thẫn thờ một hồi, lát sau mới lẩm nhẩm:
- Tần Nhược Yên? Ai là Tần Nhược Yên?
Thẩm Lực giơ tay chỉ về hướng phòng ngủ rồi thu tay lại khua loạn
xạ trong không khí, cuối cùng lại chỉ tay về hướng phòng ngủ gắt to:
- Cô ấy là ai?
Lúc hỏi câu này, dường như anh đã mất hẳn lí trí.
Triển Nhan đứng bên cạnh, cuối cùng không thể chịu đựng lâu hơn
nữa liền nắm lấy tay Thẩm Lực.
Thẩm Lực thả Diêu Thiên Bình ra, anh kéo Triển Nhan ra ngoài, vừa
đi anh vừa nói với Diêu Thiên Bình:
- Trước tiên tôi phải đưa cô ấy ra ngoài cho tĩnh tâm trở lại đã. Đợi tôi nhé!
Lúc đưa Triển Nhan đi tìm khách sạn, Thẩm Lực cảm thấy hối hận và
tự trách vô cùng. Anh không nên đưa Triển Nhan tới đây. Không nên để cô
nhìn thấy cảnh tượng máu me trong phòng lúc nãy. Gío đêm khẽ thổi khiến
đầu óc anh tỉnh táo trở lại. Anh biết người bị Diêu Thiên Bình giết lúc nãy
không phải là Tần Nhược Yên, mà là Lê Hồng - người vợ mới cưới đã mất
tích một dạo của anh ta - người rất giống với Tần Nhược Yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.