NGƯỜI ĐẸP TRONG KHÁCH SẠN - Trang 104

cười:

- Một tình yêu vô vọng... ở đất nước chúng tôi khi người ta yêu thì có thể

đạt được, nhưng ở đây thì vô vọng.

- Chẳng lẽ chị Nguyệt không yêu ông ư? Trời ơi, một bức ảnh đẹp tuyệt

vời. Tôi ghen với chị Nguyệt mất. - Đôi mắt Mỹ Lệ ánh lên vẻ ghen tuông
hết sức đàn bà khiến cho gương mặt cô có một nét gì đó thật quyến rũ. -
Cho tôi bức ảnh này nhé.

Pôn lắc đầu. Anh chợt nhớ Nguyệt đến cồn cào. Khép mắt lại mà hình

ảnh Nguyệt cứ hiển hiện trước mắt.

- Ông làm sao thế? - Mỹ Lệ tò mò khi thấy Pôn thở dài, đưa hai tay ôm

lấy mặt. Cô đưa tay định lấy cả tập ảnh đặt bên gối, thì cùng lúc bàn tay
Pôn cũng đưa ra, và bằng cả một sức mạnh ham muốn, anh kéo Mỹ Lệ vào
lòng mình.

- Kìa, phải tặng tôi những tấm ảnh này cơ.- Mỹ Lệ tỏ ra nũng nịu khi

chợt phát hiện ra ở một tấm ảnh có những dòng chữ ghi phía sau.

Pôn rút tờ một trăm đôla, giọng hào hển trong hơi thở.
- Đó là quà tặng của người khác. Quà tặng em đây.
Cầm tờ giấy bạc đút vội vào túi quần. Mỹ Lệ đổ ào vào ngực Pôn, tựa hồ

như đồng tiền kia chính là ngọn lửa của dục tình.

Như một kẻ sành sỏi và lão luyện, sau khi để cho Mỹ Lệ khoả thân trên

tấm đra, Pôn lại bàn uống một ly rượu mạnh.

- Kình, nhanh lên chứ. - Mỹ Lệ giục sau khi cô đã thò tay lấy gọn tấm

ảnh nhét vào đống quần áo của mình.

Pôn đi lại bên giường, đôi mắt như mờ đi. Anh áp gương mặt nóng như

hòn than vào bộ ngực đầy ngộn, mát mịn của người đàn bà mà cảm giác
như mình đang bồng bềnh trôi trên vùng biển trập trùng muôn hòn đảo
nhấp nhô.

*
Ba tiếng chuông báo đúng lúc hai mươi hai giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.