NGƯỜI ĐẸP TRONG KHÁCH SẠN - Trang 126

Ông ta như vừa trải qua một cơn dằn vặt ghê gớm lắm. Bộ mặt bợt đi,

hốc hác. Đôi mắt vừa mệt mỏi vừa bảng lảng một mối hoài nghi dường như
không giải thoát nổi. "Suốt đêm qua tôi không chợp mắt được anh ạ. - Ông
Lẫm nói với Bùi Sùng. - Chỉ vì cái cuộc thanh tra ngược đối với cô Nguyệt.
Lương tâm người đảng viên ở tôi cắn dứt lắm, đồng chí ạ. Chúng ta làm thế
không được đâu. Người ta đấu tranh cho lẽ phải, cho sự tốt đẹp của ngành
du lịch mà lại đưa người ta vào tròng, đấu tố người ta như thế, thì còn gì là
chân lý với lẽ phải. Đồng chí có biết không, hầu hết chị em trong khách sạn
đều bất bình. Họ thương cô Nguyệt và phản đối ngấm ngầm chúng ta. Đêm
qua cô Thuý gặp tôi, khóc lóc xin chuyển công tác. Cô ấy bảo những người
trung thực dám đấu tranh cho lẽ phải mà còn bị vùi dập như thế thì còn ai
yên tâm làm việc. Tôi nghe cô ấy nói mà thấy xấu hổ cho bản thân mình.
Lẽ ra tôi phải cương quyết. Những việc Ban thanh tra công nhân làm trái
với đường lối của Đảng"... "Anh còn nặng đầu óc tiểu tư sản lắm. - Bùi
Sùng nói. - Là một người lãnh đạo, anh không được quyền dao động.
Chúng ta không thể làm trái đường lối của Đảng. Chúng ta ủng hộ những ai
tích cực đổi mới, nhưng phải là đổi mới có trật tự, có tổ chức. Phải loại trừ
ngay những kẻ lợi dụng đấu tranh để bôi nhọ ngành du lịch như cô Nguyệt.
Đấy là ý kiến chỉ thị của đồng chí Tổng cục trưởng. Ban thanh tra công
nhân đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của họ. Mọi việc đều công khai rành
mạch. Có lẽ vì anh quá cũ kỹ, quá hữu khuynh trong việc xử lý cán bộ. Vụ
cô Nguyệt, lãnh đạo và đảng uỷ chúng tôi coi như đã xử lý xong rồi". Ông
Lẫm thở dài đánh thượt, móc túi đưa cho Bùi Sùng một tờ giấy: "Vậy thì...
Đây là đơn xin nghỉ hưu của tôi. Suốt đêm qua tôi đấu tranh tư tưởng. Thà
xin nghỉ sớm một năm còn hơn ngồi lại làm cái bung xung..." Cầm lá đơn
về hưu của ông Phạm Lẫm. Bùi Sùng mừng rơn trong bụng. Phải quá. Lão
già cổ hủ này nghỉ đi là dọn được một tảng đá cản đường. Đang tìm cách
bẩy lão ta về thì tự dưng lão ta tự giải thoát giúp mình. "Anh đã nghĩ kỹ
chưa? Việc này có khó khăn cho tổ chức chúng tôi đấy... Nhưng nếu là
nguyện vọng của anh thì tôi ủng hộ. Để tôi báo cáo với Tổng cục. Tôi sẽ đề
nghị tăng một bậc lương cho anh. Và rất có thể trước khi nghỉ hẳn, anh phải
đi điều dưỡng một chuyến ở nước ngoài..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.