NGƯỜI ĐẸP TRONG KHÁCH SẠN - Trang 150

Restaurant Mùa Thu này nổi tiếng đến mức nhờ nó mà những người bạn
của tôi đã mách bảo tôi tìm thấy Nguyệt. Hôm nay tôi đưa tới đây bốn
người bạn mới từ Scăngđi sang. Nguyệt hãy dành cho họ một đặc ân là
thưởng thức những món đặc sản Việt Nam tuyệt vời. Riêng tôi có một lời
thỉnh cầu: trong khi những người bạn của tôi chờ đợi, tôi muốn được nói
chuyện riêng với Nguyệt ít phút.

- Thưa ông... - Nguyệt lắc đầu, định nói một lời chối từ, nhưng Pôn đã

ngăn lại:

- Điều tôi định nói không chỉ cần cho tôi mà rất cần cả cho Nguyệt. Có

thể nói đó là một việc hệ trọng có liên quan đến cả hai chúng ta. Mong
Nguyệt đừng nên từ chối.

*
Họ ngồi trong căn phòng nhỏ ở phía sân sau. Vẫn bằng một ánh mắt

đượm buồn, đau đáu một niềm khắc khoải, Pôn như thu vào tận đáy võng
mạc cái dáng ngồi và vẻ mặt đầy hoang mang của Nguyệt.

- Cách đây hai tuần, ông Nguyễn Tuấn có đến gặp tôi. Một người đàn

ông rất lịch lãm và tự trọng, nhưng dường như cũng không giấu nổi sự ghen
tuông đang hành hạ mình, - Pôn bắt đầu câu chuyện - Trước đó tôi đã mang
máng hiểu ra những sự việc gây nên sự phiền toái cho Nguyệt từ sau
chuyến tôi và Nguyệt đi biển Hạ Long. Bức ảnh của tôi đề tặng Nguyệt đã
bị mất cắp tại phòng riêng của tôi ở khách sạn. Tôi đã biết đích xác người
lấy.

- Ai? Nguyệt hỏi đột ngột.
- Không cần phải nói tên người đó. - Pôn mỉm cười, nhún vai. - Khi ông

Nguyễn Tuấn đưa cho tôi lại bức ảnh thì tôi hoàn toàn hiểu ra mọi việc.
Bức ảnh ấy đây. Tôi đã xin lại từ tay người chồng rất lịch thiệp của Nguyệt.
Và tôi muốn mình sẽ giữ lại bức ảnh này như một kỷ vật. Câu chuyện của
hai người đàn ông chúng tôi chỉ xoay quanh Nguyệt, và tôi hiểu là ông
Tuấn rất yêu Nguyệt. Nhưng đó là thứ tình yêu đầy tính sở hữu Á Đông.
Còn tôi, tôi cũng thú thật với ông ấy rằng tôi yêu Nguyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.