NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 140

TRÊN ĐƯỜNG VỀ CHIẾN KHU

Công việc xong xuôi Dũng rẽ về nhà thăm bố mẹ. Thấy Dũng về, ông bà

Giáp mừng không để đâu cho hết. Dũng bồi hồi ngắm nhìn bố mẹ trong ánh
sáng đèn tù mù. Cậu xa nhà chưa được bao lâu mà bố mẹ đã thay đổi quá
nhiều. Bố mẹ gầy rộc hẳn đi, tóc đã bạc gần nửa. Cậu không kìm được, đưa
tay áo lên lau nước mắt. Bố im lặng, đi lấy mấy thẻ hương, châm lửa rồi
cắm lên bàn thờ, xá mấy xá. Sau đó bố mẹ ngồi lại, kể cho cậu nghe bao
nhiêu chuyện xảy ra ở làng từ khi làng bị giặc chiếm: vườn tre nhà bị chúng
đốn hết để rào làng, rào bốt. Đàn bò, con thì bị bắn chết, con thì bị lính đồn
cướp, con thì bị trưng mua, giờ chỉ còn có một con. Con Đốm, con Mực và
con Vàng (con của con Báo Vàng) bị bọn lính tuần bắn chết mang về đồn
ăn thịt. Chỉ còn con Sói Lửa con, bố gửi nhờ bà cô nuôi hộ. Con Khoang bị
bọn lính canh bắt ra bốt hai tháng nay. Ông bố bảo con:

- Con tìm cách cho con Khoang theo lên trên ấy. Bố sợ nó lại thành con

chó canh cửa cho bọn lính.

Đêm ấy Dũng nằm gối đầu lên tay bố mà ngủ. Sáng hôm sau mẹ đã sửa

soạn cho cậu một số thứ: vài chục cau, chục xấp trầu không, một mủng lá
chè xanh. Dũng đóng vai thằng bé đi chợ, theo các bà, các cô ra khỏi bốt
gác. Khi trao lại hàng cho thím Long, Dũng quay lại nhìn về làng một lần
nữa. Cậu chợt nhớ lời bố dặn, đưa mắt tìm kiếm con Khoang. Cậu nảy ra ý
định nếu con Khoang bị nhốt, cậu sẽ ở lại ngoài rừng và tối nay sẽ về cắt
dây cứu nó. Nhưng rồi, cậu nghe những người đi chợ kể với nhau rằng,
hôm qua một con sói về làng cắn chết con chó to nhất đàn của lính bốt, lính
bốt bắn nó bị thương nặng mà nó vẫn tha mất con chó cái, con chó Khoang.
Nghe chuyện, đột nhiên Dũng thấy buồn. Rồi cậu lại nghĩ: Không, con Sói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.