NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 156

bà thì đắp lên vết thương. Khi chú Nghĩa hơi tỉnh, chứng tỏ chịu thuốc, ông
mới vội xách nỏ, đeo ống tên và cầm mác bí mật vào rừng. Vượt qua đoạn
đường lũ giặc thường phục kích, tuần tiễu, ông đến vùng rừng đất cát pha
đá dăm, nơi hay có cây thuốc chữa rắn cắn này. Ông sục tìm rất lâu mới
kiếm được một nắm lá. Khi mặt trời xế bóng, ông định ra về thì bỗng nghe
tiếng chó sủa. Tiếng chó sủa rất quen nghe như tiếng con Sói Lửa dạo nào.
Chó ai săn hoẵng ở đây? Ông im lặng lắng nghe. Một lúc sau ông nghe
tiếng con chó sủa gay gắt như đóng đinh một chỗ. Ông bí mật đến nơi thì
thấy con Sói Lửa. Con chó nhận ra chủ cũ, nhưng nó vẫn mải nhìn lên cây
bứa mà sủa. Ông để ý nhìn lên thì thấy một người đang ngồi trên cây. Ông
chợt nhớ ra chuyện bà con kể hôm qua: chuyện chó sói cắn một tên giặc
phục kích, chuyện chó sói về làng, và chuyện một tên lính đuổi theo con sói
rồi mất tích. Chính tên lính mất tích là tên này đây? Ông xách nỏ chạy tới
để buộc tên giặc phải xuống. Ông đang phân vân không biết bắt được tên
giặc rồi sẽ làm gì với hắn đây? Mà chả lẽ lại bắn chết hắn? Hay là trói hắn
lại đây rồi báo cho du kích biết. Hay cứ bắt nó xuống cái đã rồi hãy liệu...
Trong lúc ông chưa nghĩ ra cách gì hay hơn thì Dũng đến...

Ra đến đường cái, ông Giáp xem lại cái dây trói lần nữa, trao cho con

một chiếc me độc phòng thân, căn dặn con mọi điều rồi quay về làng.

- Bây giờ có con Sói Lửa, con Khoang với mũi tên me này bên con, bố

có thể yên lòng được. Nhưng con phải hết sức đề phòng, đừng cả tin như
lúc nãy con nhé! - Ông ôm lấy con Khoang và con Sói Lửa một lúc - Nhớ
săn sóc thằng Dũng, Sói Lửa nhé!

- Bố ơi, giờ này chúng nó hay phục kích đấy bố ạ.

- Đừng lo cho bố! Bố có con đường riêng của bố. Con đi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.