NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 155

- Dạ, con xin xuống!

Bấy giờ tên tù binh mới chịu tụt xuống khỏi cây bứa. Thằng giặc đã

đứng trước mặt Dũng. Dũng tức sôi lên, cậu thấy ở cổ đau nhói lên từng vết
ngón chân mà tên giặc giẫm miết lên lúc nãy. Ông Giáp ân cần bảo con:

- Thôi con! Giết một tên giặc khi đã nằm trong tay thì dễ, nhưng nén lại

cơn giận khi cần thiết là khó. Đừng giết hắn. Tội trạng hắn đến đâu đã có
trên xét xử. Con hãy đưa hắn trót lọt về chiến khu.

Ông Giáp giúp con trói tên giặc lại. Ông bảo hắn:

- Vì mày đã có ý định giết con tao khi nó rộng lượng với mày, giờ buộc

tao phải cẩn thận.

Hai bố con ông Giáp dong tên tù binh ra đường. Trên đường đi Dũng kể

cho bố nghe bao nhiêu là chuyện. Ông Giáp nói với con:

- Thế đấy. Từ đây về chiến khu, con phải cẩn thận.

Ông Giáp kể cho con trai nghe chuyện ông xuất hiện bất ngờ ở vùng

rừng này.

Nguyên là bọn trẻ chăn trâu vội chạy về báo cho ông biết chú Nghĩa du

kích bị rắn cạp nong cắn vào chân. Hai du kích khác bắt gặp chú khi chú đã
hôn mê, ông vội lục các ô thuốc bốc cho chú một thang thuốc trợ lực để có
thời gian chạy thuốc thang, ông nhớ lại ở vùng rừng này có loại cây cho lá
chữa rắn cạp nong cắn rất hiệu nghiệm. Nhưng tai ác thay, vùng rừng này
bọn địch hay lùng sục, lại rất nhiều rắn độc. Nhưng, dù thế nào cũng phải
cướp lại chú Nghĩa. Ông mang thuốc đến nhà chú Nghĩa, sắc cho uống, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.