NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 97

Hai con chó con vẫn chạy xung quanh chân sau con chó lạ, sủa óc ách.

Ông Giáp chỉ con sói lại bảo:

- Đây, con mày đây! Còn con Khoang của mày kia!

Ông Giáp ngờ rằng bây giờ thì con Sói Lửa sẽ ở lại, không bỏ đi nữa.

Chôn cất con Báo Vàng xong, Dũng hỏi bố:

- Bố ơi, tròng con Sói Lửa lại nhé?

Ông Giáp bảo:

- Không cần vội! Để xem nó có chịu ở không đã. Nó đã cố không ở thì

tròng cũng chẳng làm gì.

Còn bà vợ ông đã vào nhà từ bao giờ. Bà lục thức ăn và cơm nguội để ra

âu gọi con Sói Lửa, nhưng chẳng thấy nó đâu nữa. Dũng chạy khắp vườn
tìm cũng chẳng thấy nó. Dũng ra cổng thì thấy lốt chân nó chạy để lại trên
lối đi. Theo lốt chân, Dũng ra tận đường xuống bến sông gánh nước. Người
ta mách rằng thấy con Sói Lửa chạy như đuổi hoẵng, lao sầm xuống sông,
bơi sang Cồn Soi rồi. Dũng lắc đầu buồn bã. Thế đấy. Một con chó sống
nghĩa tình, dứt khoát, rõ ràng mà lại rất khó hiểu. Nó trở về chốc lát đâu
phải vì con chó Khoang mà vì một cái gì đó lớn lao hơn. Hiểu tính nết chó
săn như ông Giáp mà vẫn đoán nhầm không phải một lần.

Mất hai con chó săn đầu đàn trong vòng một năm không chỉ làm bố con

ông Giáp mà cả cánh thợ săn trong bạn săn đều tiếc.

Những tháng hè năm nay ông Giáp rất buồn. Dũng cũng không vui mấy.

Cậu tưởng với đàn chó săn có con đầu đàn khôn như con Báo Vàng thì cậu
có thể mặc sức rong ruổi trong rừng, có khi chẳng cần bạn săn. Mùa này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.