NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 96

bảo, nó đã tìm đúng chỗ bạn nó đã yên giấc để gieo mình xuống đây từ giã
cuộc sống tung hoành nơi núi rừng.

Ông Giáp cũng xúc động, đứng lặng đi một lúc, rồi bảo con trai:

- Con thả đàn chó ra!

Dũng vào thả lũ chó đàn. Còn bà Giáp thì ra cổng tháo chốt mở cổng.

Bỗng bà giật thót, sau đó giọng đầy thương cảm bà kêu lên:

- Nhà nó ơi! Con Sói Lửa về đây rồi.

Con chó phóng đến chỗ con Báo Vàng trước khi bà Giáp nói hết câu. Thì

ra cả đêm nó quanh quẩn phía bên ngoài vườn. Có thể nó đoán biết được
con Báo Vàng sắp chết nhưng bờ vườn quá dày nó không sao vào được để
từ biệt con chó đầu đàn, ân nhân của nó. Mấy con chó đàn chạy đến vây
quanh gốc cam. Con chó Khoang dẫn hai con chó con đến với con Báo
Vàng. Hai con chó con bỡ ngỡ nhìn con chó lạ mà từ lọt lòng đến giờ
chúng mới gặp. Còn con Sói Lửa thì đến cúi xuống ngửi xác con Báo
Vàng. Nó ngồi xuống trên hai chân sau, cất cao đầu tru lên từng chập.

Ông Giáp cúi xuống xoa lưng con Sói Lửa trong lúc nó vẫn ngửi hít trên

mình con Báo Vàng, con chó đầy ân tình với nó giờ đã nằm bất động. Nó
rên rỉ chừng như hối hận chỉ vì con chó cái mà đã cắn vào cầu vai của con
Báo Vàng dạo nào. Nó mặc cho ông Giáp vuốt ve trên lưng.

Ông Giáp buồn rầu nói với nó:

- Mày là con vật có nghĩa có tình đấy. Chắc là mày ân hận. Giờ thì chẳng

còn nó để mày gầm ghè nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.