NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON SÓI LỬA - Trang 94

Dũng cũng đặt tay lên đầu nó. Đầu nó nóng như cục than hồng, ông Giáp

vừa cởi dây tròng cổ cho nó, vừa thở than:

- Không khéo con chó nguy mất. Lần này nữa cũng chỉ tại bố.

Sáng hôm ấy con Báo Vàng bỏ ăn. Con Khoang dẫn cả hai con chó con

tới nằm cạnh nó. Hai con chó con xắn vào con Báo Vàng. Chúng không
biết nó đang ốm nặng. Chúng thi nhau con thì cắn tai, con thì cắn đuôi nó
mà kéo. Còn con Khoang thì biết. Hình như nó còn biết cả số phận sắp tới
của con Báo Vàng nữa. Đang nằm cạnh con Báo Vàng, chốc nó lại đứng
dậy, đi vòng quanh con Báo Vàng một lượt, vừa đi vừa ngửi trên mình con
vật ốm rồi rên rỉ. Bà Giáp nấu cháo cho con Báo Vàng, nó vẫn không ăn.
Ông Giáp cắt một lát nhung hươu, cặp nhung con hươu thay mà chính nó
và con Sói Lửa hạ được dạo nào, đưa cho nó, nó cũng không ăn. Nó nằm
trên cái ổ suốt cả ngày, không một tiếng rên rỉ. Buổi chiều nó cũng bỏ cơm.
Ông Giáp phải cạy mồm nó, đỗ cho nó một ít nước thuốc. Nó ngước nhìn
ông, nước mắt lưng tròng như thể muốn bảo: “Đừng cho tôi uống thuốc
nữa”. Tối hôm ấy nó nằm yên ắng, không nghe một tiếng sủa, một tiếng
rên, có lẽ nó chịu thuốc chăng? Khi gần sáng, nghe một tiếng tru dài. Đúng
là tiếng của chó sói. Thỉnh thoảng đêm đến lũ chó rừng vẫn kéo đàn về
làng. Chúng rất thích hơi những con vật sắp chết. Nhưng đàn chó nhà ông
Giáp không sủa như những lần chó sói rừng tru sau bờ tre. Ông Giáp ngồi
dậy nghe ngóng, ông nhìn sang giường bên. Dũng cũng thức giấc. Ông nói
với con trai:

- Nghe như tiếng con Sói Lửa ấy.

Dũng nói:

- Chắc chả phải bố ạ. Chả lẽ nó dám bơi qua sông cả đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.