NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 225

Những lời này tựa như lời nguyền, anh nhìn tay mình, hai mắt đỏ lên,

vì sao, vì sao anh không nổ súng!

Lúc này đột nhiên Lam Tiêu Nhã phát hiện có người phía sau Trần

Mặc, hô lớn: "Anh Mặc! Cẩn thận phía sau!"

Lúc này đang căng thẳng nên Trần Mặc không chú ý phía sau lưng

mình có người, nghe thấy Lam Tiêu Nhã la lên liền nhanh chóng quay đầu.

"Anh Mặc!" Tiếng gọi của Lam Tiêu Nhã trong đêm đặc biệt bi

thương.

Người phụ nữ đánh ngất Trần Mặc chỉnh lại tóc mái của mình, nhìn

Trần Mặc dưới đất lắc đầu, lộ ra vẻ mặt khổ sở, "Chậc chậc, trước đó em
còn rất thưởng thức hắn, vào lúc này mà lại không nổ súng."

"Thế nào, muốn chị bị bắn chết à."

"Sao có thể chứ, dù hắn có bắn em cũng sẽ đứng ra đỡ cho chị."

Người phụ nữ dùng dao bắt cóc Lam Tiêu Nhã khẽ cười, đánh ngất

Lam Tiêu Nhã rồi vác lên vai, đến trước mặt em mình, "Nhiệm vụ hoàn
thành, đi về nào em gái."

"Được, chị thân yêu." Hai người có vẻ mặt giống hệt nhau đồng thời

lộ ra nụ cười đẹp như nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.