NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 229

"Vì vậy nên mới nhốt cậu ấy ở bệnh viện?"

Mộc Cửu nhìn cửa số nói: "Đợi em giải quyết hết mọi chuyện tôi sẽ

thả nó ra."

Tần Uyên dừng xe trước cửa bệnh viện tâm thần, quay đầu nhìn cô,

"Mộc Cửu, không nên chịu đựng một mình."

"Tần Uyên." Mộc Cửu đột nhiên gọi anh, đây là lần đầu tiên cô gọi tên

anh, "Có phải anh đã quên lần đó hai chị em họ muốn giết em, anh chính là
người đã cứu em." Mộc Cửu nói rồi đưa mặt lại gần anh.

Tóc cô quét qua cổ Tần Uyên, cho đến khi trên mặt lưu lại cảm giác

mềm mại, anh chợt nghe được giọng của Mộc Cửu truyền vào tai anh.

"Tần Uyên, cảm ơn anh."

Sau khi Mộc Cửu xuống xe, Tần Uyên vẫn giữ tư thế vừa nãy, không

hề nhúc nhích, không biết do lời nói của Mộc Cửu hay nụ hôn đột ngột vừa
rồi, anh sờ sờ gò má có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.

Mộc Cửu đi về phía trước, quay đầu nhìn sang hướng xe của Tần

Uyên rồi lại quay đầu đi về phía bệnh viện.

"Chị tới rồi."

Cậu bé đặt sách trong tay xuống, híp mắt nhìn cô, khóe miệng hơi

cong lên, "Đến thả tôi ra ngoài?"

Mộc Cửu: "Chị đến là có việc."

Hắn nhíu mày, hiếu kỳ hỏi: "Việc gì?"

"Cố Tây Hàm và Cố Tây Giác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.