NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 246

Mộc Cửu mím môi, không nói nữa, âm thầm chấp nhận, cô đi xuống

trước, Tần Uyên, Triệu Cường, Đường Dật, và Trần Mặc đi theo sau, Trần
Mặc đi sau cùng đóng cửa lại, bên trong lập tức tối đen như mực, không có
một tia sáng.

Họ dùng điện thoại để chiếu sáng con đường dưới chân, Mộc Cửu

không bị ảnh hưởng, vững vàng đi từng bước xuống dưới, tuy rằng đã lâu
cô không đến đây nhưng không khí và từng bậc thang ở đây đều khắc sâu
trong trí nhớ cô, tựa như tất cả những chuyện xảy ra cô đều nhớ rất rõ, dù
nơi này có biến mất cô cũng không thể nào xóa bỏ trí nhớ của mình.

Sau khi đi qua hết các bậc thang, họ lại đi trên đất bằng, Tần Uyên lấy

điện thoại chiếu về phía trước, thấy có một cánh cửa trước mặt.

Mộc Cửu đi tới, dùng tay không bị thương đặt trên cửa, cố sức đẩy về

phía trước, Tần Uyên nhanh chóng tiến lên giúp cô cùng nhau đẩy ra.

Phía trước cửa là một mảnh đen tối, Mộc Cửu quay đầu nói với họ:

"Đoạn đường tiếp theo mọi người phải đi theo tôi, không được đi chỗ
khác."

Họ đều gật đầu, Triệu Cường có chút ngạc nhiên hỏi Mộc Cửu: "Nếu

không cẩn thận lạc đường thì sao?"

Mộc Cửu mặt không đổi nói: "Sẽ chết."

Triệu Cường hạ thấp giọng hơn một chút, "Vậy không có ai đến chỗ

này sao? Nếu đến thì thế nào?"

Mộc Cửu tiếp tục nói: "Người tới đều chết hết, không một ai có thể

sống."

Triệu Cường nuốt một ngụm nước bọt, nhìn nơi tối tăm trước mắt,

giống như là hang động này đang nuốt chửng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.