NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 262

Ngôn Luật liền ném sấp ảnh, ảnh chụp rơi trên sàn nhà màu đỏ, cậu

cười lạnh: "À, tại sao tôi phải cho chị ấy biết, lần này là chuyện của hai
người, huống hồ tôi cũng rất mong được xem trò chơi này." Thân thể cậu
nghiêng về phía trước, nhìn thẳng vào ánh mắt của Ngôn Phỉ Văn, "Đặc
biệt là tôi muốn xem cuối cùng là ông chết trước hay chị ta chết trước."

Trên mặt hắn vẫn tươi cười, nhẹ giọng hỏi: "Con muốn thế nào?"

Khóe miệng Ngôn Luật giương lên, lạnh lùng nói: "Không cần biết kết

quả thế nào, tôi vẫn muốn chính mình ra tay."

"Ha ha." Nụ cười của Ngôn Phỉ Văn càng sâu hơn, không có chút tức

giận, vẻ mặt hắn hài lòng nhìn Ngôn Luật, nói rõ từng chữ: "Con quả nhiên
là con trai của ba."

Ngôn Luật ngửa người ra sau, tránh ánh mắt của hắn, thản nhiên nói:

"Mẹ đâu?"

Ngôn Phỉ Văn mang mắt kính vào, đi đến bàn làm việc, "Tinh thần bà

ấy không tốt lắm, hiện tại con không tiện gặp bà ấy."

Ngôn Luật không nhịn được cười nhạt: "Khi mà tinh thần của mẹ tốt

lên đều bị ông bức đến điên lại. Tôi không tiện gặp hay làm không thể gặp
được mẹ?"

Ngôn Phỉ Văn cười khẽ, khóe mắt xuất hiện vài nếp nhăn nhỏ: "Có

phải con nghĩ ba đã giết bà ấy không?"

Ngôn Luật nhìn hắn nói: "Ông cũng có thể giết dễ như trở bàn tay."

Ngôn Phỉ Văn nhìn hình gia đình trên bàn, nói: "Con yên tâm, bây giờ

bà ấy vẫn còn sống, chị con cố gắng tìm bà ấy nhiều năm như vậy ba ít nhất
cũng cho nó gặp bà ấy một lần, con nói đúng hay không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.