NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 279

Bác Da mang theo cái túi xách đẩy cửa vào trong, nhìn thấy một người

đàn ông ngồi trên ghế salon đang thưởng thức rượu vang đỏ, ông ấy liền
xin lỗi: "Ông Kim, thật có lỗi, đã để ông chờ lâu, tôi có một số việc đột
xuất nên đến trễ."

Người đàn ông ưu nhã ngồi trên ghế salon đặt ly rượu xuống, cười

nhạt nói với Bác Dã: "Không sao."

Bác Dã uống một ngụm của ly rượu vang đỏ trên bàn rồi nói với người

đàn ông kia: "Ông Kim, ông mang bức tranh đã nói trong điện thoại đến rồi
sao? Ông yên tâm, tôi cũng đã chuẩn bị tiền cho ông rồi. Chờ tôi kiểm
chứng hàng thì liền giao tiền cho ông."

Người đàn ông nhìn ông ta, nhẹ giọng nói: "Đã mang đến, ở trong

này."

Bác Dã nhìn chung quanh một lần, phát hiện không thấy bức tranh

đâu, không đồng ý nói: "Ở đâu? Sao tôi không thấy được?"

"Ông Bác hôm qua không phải ông còn nói muốn sưu tầm người thật

sao, nếu tôi biến ông thành vật sưu tầm, ông nghĩ thế nào?" Người đàn ông
vừa nói vừa đứng dậy, chậm rãi đến bên cạnh Bác Dã, dường như đang
cười nhưng không.

"Ông, ông!" Bác Dã đột nhiên che cổ họng của mình, ông ta đau khổ

trừng lớn hai mắt, giống như là người sắp chết đang giãy giụa, ông ấy đưa
tay ra muốn nắm giữ khuôn mặt của người đàn ông kia nhưng chỉ nắm
được vạt áo của ông ấy, đôi mắt càng lúc càng không nhìn rõ, ông nhanh
chóng buông lỏng tay, vô lực ngã xuống tấm thảm màu đỏ, không có chút
động tĩnh.

Người đàn ông lấy khăn ra lau tay, rồi lau vạt áo bị Bác Dã đụng phải,

ông nhìn thi thể trên đất, chậm rãi mang bao tay trắng vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.