NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 303

Ngôn Phỉ Văn không có vẻ là đang tức giận, cười càng sâu, giống như

là đang nói chuyện cùng với một đứa bé không hiểu chuyện: "Ngôn Cửu."

Ngôn Cửu nói: "Bây giờ tôi học Mộc."

Ngôn Phỉ Văn cười khẽ: "Vậy thì thay đổi được điều gì?"

Mộc Cửu trả lời hắn: "dễ nghe hơn."

Ngôn Phỉ Văn không nói tiếp cũng không chấp nhất chuyện này mà

nói: "Có thể tìm được đến đây chứng tỏ con đã biết được chuyện quá khứ
của mẹ con rồi."

Mộc Cửu nhìn hắn không nói gì, từ chối đưa ra ý kiến.

Ngôn Phỉ Văn tiếp tục mói: "Năm đó Chu Phong không có năng lực

cứu mẹ con nên ông ta đã lựa chọn thoả hiệp, ông ấy chọn con đường dễ
dàng để có được một cái gì đó, ông trời đối với mỗi người rất công bằng,
ngươi có được cái gì đó, thì sẽ phải mất đi một thứ khác."

Mộc Cửu: "Nhưng ông ta không đến mất phải mất mạng."

Ngôn Phỉ Văn thảng nhiên nói: "Sao con biết đối với ông ấy chết

không phải là giải thoát?"

Mộc Cửu: "Ông làm như vậy chẳng qua là muốn giày vò mẹ tôi."

Ngôn Phỉ Văn nói: "Cho nên con muốn dẫn mẹ và em con rời khỏi?"

Mộc Cửu: "Ông có thể thả họ sao?"

"Có thể." Ngôn Phỉ Văn từ phía dưới thân mình lấy ra một khẩu súng

đặt lên bàn, sau đó nhìn cô, "Nhưng ba đã nói rổi, ông trời đối với mỗi
người luôn công bằng, nếu con dẫn mẹ và Ngôn Luật đi thì con phải bỏ ra
vài thứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.