NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 304

Mặt Mộc Cửu không đổi nói: "Nên ông muốn lấy mạng của tôi?"

"Không, nhưng ba muốn cho con làm lại lựa chọn mà năm đó Ngôn

Luật đã làm."

"Chị ơi, chị ơi!" Một cậu bé khoảng tám, chín tuổi vừa chạy vừa gọi,

bé tìm kiếm khắp nơi trong hành lang, bởi vì gấp gáp nên bé thường bị
đụng đầu vào người khác, mỗi lần đụng phải người nào, bé sẽ kéo người bị
đụng lại, cuống quít hỏi: "Có thấy chị của em không? Có nhìn thấy chị của
em không?"

Người bị hỏi cũng chỉ lạnh lùng nhìn bé, hất tay bé ra, không để ý đến

câu hỏi của bé mà tiếp tục đi về phía trước.

Bé cứ chạy mãi mà không có đích đến, khi đến một con đường mà dần

dần mắt bé nhìn không rõ, bé ngẩng đầu, đem nước mắt ép xuống, "Không
được, không được khóc, chị không thích mình khóc, chị nói con trai hay
khóc là đồ vô dụng."

"A Luật." Trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh quen thuộc, Ngôn Luật

ngẩng đầu, lau nước mắt, thấy ba của mình.

Bé vội vàng kéo tay áo của ba, lo lắng hỏi: "Ba ơi, chị đâu rồi? Chị

đang ở đâu? Con tìm lâu rồi cũng không tìm thấy."

Ngôn Phỉ Văn vuốt đầu bé nói: "Chị con đi rồi, bỏ chúng ta rồi."

Ngôn Luật nghe xong càng thêm nóng nảy, "Đi rồi? Khi nào chị mới

trở về?"

Ngôn Phỉ Văn trả lời bé: "Có lẽ chị con không muốn trở về nữa."

Ngôn Luật há to miệng, không tin tưởng nhìn ba mình, "Vì sao?"

Ngôn Phỉ Văn cúi đầu nhìn bé nói: "Bởi vì chị con ghét ở đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.