NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 1 - Trang 305

Ngôn Luật đứng ở trong phòng đã từng ở chung với chị, nghĩ đến lời

nói của ba nói với bé rằng chị sẽ không trở về nữa bởi vì chị ghét ở đây,
nên mình đã bị bỏ lại sao? Đây rõ ràng là nói người chị luôn bảo vệ mình
cứ như vậy liền từ bỏ mình sao?

Ngôn Luật suy nghĩ một chút, nước mắt không tự chủ trào ra, bé vừa

dùng sức lau nước mắt vừa tự nói với chính mình, "Không được khóc, như
vậy chị sẽ càng ghét mình hơn, sẽ càng không trở về nữa."

Vài ngày sau, ba lại đến tìm bé, nói cho bé biết đã tìm được chị rồi.

Ngôn Luật vui vẻ nói: "Thật không? Chị sẽ trở về sao?"

Lại thấy ba mình lắc đầu, "Chị con không thể trở về được."

"Vì sao?" Ngôn Luật cúi đầu, nhẹ giọng hỏi: "Là chị không chịu trở về

sao?"

Ngôn Phỉ Văn nói: "A Luật, ba nói con nghe, nơi này có quy tắc của

nó, tự ý rời đi chỉ có thể bị xử tử, chị con đã vi phạm quy tắc thì phải bị
phạt như vậy."

Ngôn Luật liền căng thẳng cầu xin ba mình, "Không, con không muốn

chị chết, ba ơi, đừng để chị chết, con, con có thể làm rất nhiều việc, con
làm cái gì cũng được nhưng ba đừng giết chị con."

Ngôn Phỉ Văn cứt đứt lời bé, trầm giọng nói, "A Luật, ba nói rồi, con

muốn có được thứ này nhất định phải mất đi thứ khác, chị con có thể không
chết nhưng con cũng phải cố gắng một chút, như vậy mới công bằng."

Ngôn Luật vội la lên: "Con phải bỏ cái gì?"

"Giết Vu Chí Minh." Ngôn Phỉ Văn đưa tay, trên tay hắn cầm một con

dao, "A Luật, chị con và bạn của con, con phải chọn giết một người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.