NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 2 - Trang 12

Bà nội cậu bé nhất thời hơi khó xử, nhìn đối phương không lên tiếng

cũng không có ý muốn cho bong bóng, bà vội vàng dỗ cháu mình: "Đó là
bóng của dì, đợi lát nữa nội mua cho cháu."

Cậu bé nghe xong lập tức vui vẻ: "Được, cháu muốn mua hai cái."

"Được" Bà nội gật đầu đồng ý, dẫn cháu mình vòng lên phía trước, bà

quay đầu lại nhìn thoáng qua người phụ nữ đang cầm bong bóng.

"A!A!A!A!"

Cậu bé nghe tiếng la của bà nội cũng ngoảnh đầu lại nhìn, cậu nhìn

thấy người phụ nữ cầm bóng đang nhếch môi cười với cậu...

***

"Hahaha, hahaha"

Đang mải chơi trò chơi, Thạch Nguyên Phỉ nghe được tiếng cười kì

quái, anh ngoái ngoáy lỗ tai, phát hiện tiếng cười đó vẫn còn, anh mới từ
sau máy tính thò đầu ra hỏi Đường Dật: "Đường Dật, có phải tôi nghe lầm
không, sao tôi lại nghe được tiếng cười ma tính của Triệu Cường?"

Đường Dật cười khổ, quay đầu lại nhìn anh ta: "Anh Thạch, anh

không nghe nhầm đâu chính là tiếng cười của anh Cường đấy."

Trần Mặc đeo nút tai đọc sách, biểu hiện tiếng cười đó chẳng ảnh

hưởng đến anh ta chút nào.

Tiếng cười ngày càng gần, Triệu Cường đứng ở trước cửa văn phòng

SCIT: "Hahaha"

Nhưng cậu ta vừa đi vào đã bị Lam Tiểu Nhã ở phòng pháp y gõ vào

đầu: "Triệu Cường, cậu lại muốn cười đến chết sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.